Hai gã tài xế vừa chửi vừa tăng tốc đuổi theo, nhưng Lục Hi đã hoàn toàn kéo dài khoảng cách với bọn họ, bọn họ sao có thể tùy tiện đuổi theo chứ.
Mà vài phút sau, Lục Hi là người đầu tiên đi về hẻm núi, mọi người nhìn thấy thì kinh ngạc vô cùng.
Tính năng xe của Lục Hi không tệ, nhưng ở đây có rất nhiều xe đua chân chính. Con Pagani của Lý Hàn Long có giá những 6 triệu, Jaguar của Triệu Hải Cương thì cũng hơn 5 triệu, đều là xe đua chân chính, tính năng trác tuyệt. Cả hai có kinh nghiệm đua xe phong phú, sao có thể để Lục Hi làm hạng nhất được?
Khi Lục Hi dừng ở điểm khởi đầu được hai phút thì Lý Hàn Long và Triệu Hải Cương mới tiến đến hẻm núi và hiện ra trước mắt mọi người.
Sau đó thì các xe khác mới lục tục xuất hiện, quay về hẻm núi.
Lý Hàn Long và Triệu Hải Cương đều xanh mét mặt mày, không nói một lời.
Bọn họ là hai người thường xuyên đạt giải quán quân ở đây, tranh đấu lẫn nhau. Rất nhiều tài xế muốn cướp lấy quán quân trong xe bọn họ thì đều thất bại, hôm nay lại để cho một người mới như Lục Hi lái con xe rách chiến thắng, đúng là quá mất mặt.
Lúc này, Tiết Cảnh Thiên hưng phấn chạy tới, ôm Lục Hi vừa xuống xe một cái, kích động nói: “Anh Lục, anh đỉnh vãi, thi lần đầu mà đã được quán quân rồi, phục anh quá đi mất”.
Lục Hi cười nói: “Có gì đâu, chỉ cần anh dám đua thì cũng sẽ đoạt quán quân thôi”.
Một câu của Lục Hi đã nói đúng tiếng lòng Tiết Cảnh Thiên. Xe của anh ta không tốt, nên ôm theo ý chí liều mạng đua xe, muốn đạt quán quân, nhưng chỉ thiếu mỗi phí đăng ký nữa thôi.
Diêu Na cũng đi tới, mỉm cười nói với Lục Hi: “Mừng anh được quán quân”.
Lục Hi cười nói: “Chắn con đường phát tài của cô, ngại quá”.
“Tôi bình thường, cũng chẳng thiếu chút tiền này, vui là chính mà”, Diêu Na nhún vai, bình thản nói.
Lục Hi cười: “Vậy thì tốt, tôi chỉ sợ cô giận thôi”.
Diêu Na lắc đầu, gương mặt thoải mái.
Lúc này, Vương Mãnh đi tới, vỗ vai Lục Hi và nói: “Được đấy, lần đầu tham gia đã là quán quân rồi, chúc mừng cậu”.
“Cảm ơn”, Lục Hi cười nhạt.
Vương Mãnh nói: “Đi theo tôi đi, anh Lưu muốn gặp cậu”.
Lục Hi nghe vậy, nói với Diêu Na và Tiết Cảnh Thiên: “Tôi qua đó một chút”.
Ha người gật đầu, Lục Hi đi theo Vương Mãnh tới chỗ Lưu Diệu.
Lưu Diệu nhìn Lục Hi, rồi nói: “Chuyển tiền thắng cho cậu ta đi”.
Vương Mãnh nghe vậy thì mở máy lên chuyển khoản, không bao lâu, di động của Lục Hi kêu lên, anh nhìn thoáng qua, cộng vào 2 triệu.
Lúc này, Lục Hi nói với Lưu Diệu: “Cảm ơn, tôi đi trước đây”.
“Khoan đã”, lúc này, Lưu Diệu nói.