Chương 925: Đám cưới ngày kia
Nghe Mã Siêu nói vậy, Bạch Tuấn Hào chỉ cảm thấy cổ họng tanh nồng, bỗng phụt máu.
Anh ta bị tức đến phụt máu.
Anh ta ngậm thìa vàng lớn lên, trước giờ đều là anh ta giẫm lên người khác, dọa dẫm người khác.
Nhưng hôm nay anh ta lại bị một kẻ vô danh đồng trang lứa giẫm đạp dưới chân, còn bắt anh ta phải bồi thường một tỷ.
Đối với nhà họ Bạch, một tỷ chẳng đáng là bao, nhưng đối với anh ta lại là một số tiền khổng lồ.
Một tỷ đã gần bằng toàn bộ tài sản của anh ta.
Trong Vương tộc, anh em tranh giành quyền lực, không có tiền không làm gì được.
Nếu quả thực phải bồi thường một tỷ, về sau anh ta phải tranh đấu với các anh em khác kiểu gì?
“Tôi không có tiền!”
Bạch Tuấn Hào nghiến răng nghiến lợi nói.
Mã Siêu lạnh giọng nói: “Một tỷ cũng không có, thật mất mặt nhà họ Bạch”.
Dứt lời, anh ta cũng mặc kệ Bạch Tuấn Hào, nói với một bảo vệ: “Giam thằng ranh này lại, nếu năm phút sau vẫn chưa bồi thường, tăng lên hai tỷ, năm phút nữa mà vẫn chưa bồi thường thì đừng lãng phí thời gian nữa, đánh gãy năm chi của nó đi”.
“Năm chi?”
Bảo vệ ngơ ngác hỏi.
Mã Siêu cười híp mắt nhìn vào giữa háng hắn ta, bảo vệ lập tức bừng tỉnh thốt lên: “Thì ra là biến cậu ta thành thái giám!”
Tần Y với thư ký và đám nhân viên nữ nghe thấy thế lập tức đỏ bừng mặt.
“Anh Siêu yên tâm, chúng tôi biết phải làm gì rồi”.
Bảo vệ vội vàng đáp.
Vừa nãy nhiều anh em bị vệ sĩ nhà họ Bạch đánh, còn suýt bị đánh chết, bây giờ có Mã Siêu mở lời, đương nhiên họ sẽ không nương tay.
Mã Siêu ẩn ý nhìn Bạch Tuấn Hào: “Mày tự cầu phúc đi!”
Dứt lời, anh ta cất bước đi tìm Dương Thanh.
“Quay lại đây! Quay lại đây cho tao!”
Bạch Tuấn Hào thấy Mã Siêu cứ đi như thế, hốt hoảng gào lên.
Nhưng Mã Siêu không thèm để ý, dứt khoát bước vào thang máy.
“Ranh con, hai phút rồi, còn ba phút nữa là sẽ phải bồi thường gấp đôi”.
Mấy gã bảo vệ đều lạnh lùng nhìn Bạch Tuấn Hào.
Bọn họ chỉ là nhân viên ở tầng dưới chót, không hề biết anh ta là ai, chỉ biết bọn họ có một chủ tịch rất lợi hại.
“Còn hai phút nữa!”
“Còn một phút!”
“59! 58!57…”
Các bảo vệ vây quanh Bạch Tuấn Hào, bắt đầu đếm ngược.
Mỗi lần họ nói ra một con số, sắc mặt Bạch Tuấn Hào lại càng tái nhợt.
“Đừng đếm nữa! Tôi xin các người đừng đếm nữa! Tôi bồi thường! Bây giờ tôi lập tức chuyển khoản cho tập đoàn các người, được chưa?”
Rốt cuộc tinh thần của Bạch Tuấn Hào cũng sụp đổ.
Đến cả hai gã vệ sĩ mạnh nhất bên người đều bị đánh bại, vẫn đang nằm lăn lóc ngoài cửa tập đoàn không dậy nổi, anh ta có thể làm gì được?
Lúc này, Mã Siêu đã đi tới phòng làm việc của Dương Thanh.
“Anh Thanh!”
Vừa bước vào, Mã Siêu đã lên tiếng: “Lúc nãy…”
“Tôi biết rồi, làm tốt lắm. Ranh con này kiêu căng hống hách nhưng dù sao cũng là người của Vương tộc, giết đi sẽ gây rắc rối lớn. Bắt cậu ta bồi thường là lựa chọn không tệ”.
Mã Siêu chưa kịp nói gì đã bị Dương Thanh chen vào.
“Thì ra anh biết cả rồi!”
Mã Siêu cười nói.
Dương Thanh đẩy màn hình máy tính ra cho Mã Siêu xem, trên đó là video từ camera giám sát của sảnh lớn tầng một.
“Cậu tìm tôi có việc quan trọng gì không?”, Dương Thanh hỏi.
Mã Siêu ngừng cười, trầm giọng nói: “Anh Thanh, bên ngoài lại có tin đồn anh muốn xưng Vương ở Yến Đô. Cũng chính vì thế năm Vương tộc của Chiêu Châu đều đã phái người tới đây”.
Dương Thanh gật đầu: “Tôi biết rồi, còn biết có người cố tình tung tin để dụ người của Hoàng tộc và Vương tộc tới”.
“Nhưng mục đích thực sự của bọn họ không phải tôi, mà là Đế Thôn!”
Mã Siêu ngơ ngác hỏi lại: “Đế Thôn?”
Anh ta chưa từng nghe thấy cái tên này, vẻ mặt nghi hoặc không khác gì Dương Thanh khi mới nghe thấy lần đầu.
Dương Thanh kể lại truyền thuyết về Đế Thôn cho Mã Siêu.
Sau khi nghe xong, Mã Siêu kinh hãi nói: “Không ngờ ở Yến Đô còn có nơi thần bí như vậy. Tùy tiện chọn một cao thủ của Đế Thôn cũng có thể san bằng toàn bộ Yến Đô. Đến cả em còn không làm nổi”.
“Chẳng lẽ cao thủ ở đó đều mạnh như anh sao?”
Trong nhận thức của mã Siêu, Dương Thanh chính là người mạnh nhất, chưa từng gặp ai mạnh hơn anh.
Dương Thanh lắc đầu, bình tĩnh nói: “Đế Thôn đã không lộ diện trăm năm nay, e là không ai biết được cao thủ ở đó mạnh đến mức nào”.
“Cậu phải biết thế giới này rất rộng lớn. Có lẽ trong mắt cậu, tôi mạnh nhất, nhưng đừng quên núi cao còn có núi cao hơn. Chắc chắn sẽ có người mạnh hơn tôi, hơn nữa còn không ít”.
“Giống như Đế Thôn này, ai biết trên thế giới còn bao nhiêu cao thủ lợi hại chưa lộ diện nữa?”
“Cậu tuyệt đối không được quá tự phụ, có thể hưởng thụ cuộc sống an nhàn nhưng đừng hoang phế võ nghệ của mình”.
Mã Siêu lập tức cảm thấy kính nể, nghiêm túc gật đầu đáp: “Anh nói đúng, tại em thiển cẩn. Anh yên tâm, sau này em sẽ cố gắng trở nên mạnh hơn nữa”.
Dương Thanh gật đầu: “Sau này chúng ta không cần cố gắng trốn tránh, cũng không phải cố ý làm gì. Tất cả cứ để thuận theo tự nhiên đi”.
“Hoàng tộc hay Vương tộc cũng như nhau, bọn họ không trêu chọc chúng ta thì thôi. Nhưng nếu muốn đè đầu cưỡi cổ chúng ta, dù là chủ của Hoàng tộc tới chúng ta cũng không sợ”.
Đây chính là thái độ hiện giờ của Dương Thanh. Nếu anh thực sự nhúng tay vào chuyện của Hoàng tộc và Vương tộc, e là sẽ liên lụy tới người bên cạnh.
“Em thấy anh có thể cân nhắc đề nghị của ông chủ Vũ Văn. Một khi Đế Thôn bị người ta chiếm được, rất có thể sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn”.
Mã Siêu bỗng nhiên nói.
Vừa nãy lúc Dương Thanh kể Vũ Văn Cao Dương muốn anh trở thành chủ gia tộc Vũ Văn, Mã Siêu vốn rất kinh ngạc. Nhưng sau khi nghe anh giải thích, anh ta mới biết tầm quan trọng của Đế Thôn.
Hiện giờ Chiêu Châu đang rất yên bình, người dân an cư lạc nghiệp.
Nếu Đế Thôn lộ diện, chỉ e sẽ khó bảo vệ được cuộc sống hòa bình này.
Lúc này, Mã Siêu đã đi tới phòng làm việc của Dương Thanh.
“Anh Thanh!”
Vừa bước vào, Mã Siêu đã lên tiếng: “Lúc nãy…”
“Tôi biết rồi, làm tốt lắm. Ranh con này kiêu căng hống hách nhưng dù sao cũng là người của Vương tộc, giết đi sẽ gây rắc rối lớn. Bắt cậu ta bồi thường là lựa chọn không tệ”.
Mã Siêu chưa kịp nói gì đã bị Dương Thanh chen vào.
“Thì ra anh biết cả rồi!”
Mã Siêu cười nói.
Dương Thanh đẩy màn hình máy tính ra cho Mã Siêu xem, trên đó là video từ camera giám sát của sảnh lớn tầng một.
“Cậu tìm tôi có việc quan trọng gì không?”, Dương Thanh hỏi.
Mã Siêu ngừng cười, trầm giọng nói: “Anh Thanh, bên ngoài lại có tin đồn anh muốn xưng Vương ở Yến Đô. Cũng chính vì thế năm Vương tộc của Chiêu Châu đều đã phái người tới đây”.
Dương Thanh gật đầu: “Tôi biết rồi, còn biết có người cố tình tung tin để dụ người của Hoàng tộc và Vương tộc tới”.
“Nhưng mục đích thực sự của bọn họ không phải tôi, mà là Đế Thôn!”
Mã Siêu ngơ ngác hỏi lại: “Đế Thôn?”
Anh ta chưa từng nghe thấy cái tên này, vẻ mặt nghi hoặc không khác gì Dương Thanh khi mới nghe thấy lần đầu.
Dương Thanh kể lại truyền thuyết về Đế Thôn cho Mã Siêu.
Sau khi nghe xong, Mã Siêu kinh hãi nói: “Không ngờ ở Yến Đô còn có nơi thần bí như vậy. Tùy tiện chọn một cao thủ của Đế Thôn cũng có thể san bằng toàn bộ Yến Đô. Đến cả em còn không làm nổi”.
“Chẳng lẽ cao thủ ở đó đều mạnh như anh sao?”
Trong nhận thức của mã Siêu, Dương Thanh chính là người mạnh nhất, chưa từng gặp ai mạnh hơn anh.
Dương Thanh lắc đầu, bình tĩnh nói: “Đế Thôn đã không lộ diện trăm năm nay, e là không ai biết được cao thủ ở đó mạnh đến mức nào”.
“Cậu phải biết thế giới này rất rộng lớn. Có lẽ trong mắt cậu, tôi mạnh nhất, nhưng đừng quên núi cao còn có núi cao hơn. Chắc chắn sẽ có người mạnh hơn tôi, hơn nữa còn không ít”.
“Giống như Đế Thôn này, ai biết trên thế giới còn bao nhiêu cao thủ lợi hại chưa lộ diện nữa?”
“Cậu tuyệt đối không được quá tự phụ, có thể hưởng thụ cuộc sống an nhàn nhưng đừng hoang phế võ nghệ của mình”.
Mã Siêu lập tức cảm thấy kính nể, nghiêm túc gật đầu đáp: “Anh nói đúng, tại em thiển cẩn. Anh yên tâm, sau này em sẽ cố gắng trở nên mạnh hơn nữa”.
Dương Thanh gật đầu: “Sau này chúng ta không cần cố gắng trốn tránh, cũng không phải cố ý làm gì. Tất cả cứ để thuận theo tự nhiên đi”.
“Hoàng tộc hay Vương tộc cũng như nhau, bọn họ không trêu chọc chúng ta thì thôi. Nhưng nếu muốn đè đầu cưỡi cổ chúng ta, dù là chủ của Hoàng tộc tới chúng ta cũng không sợ”.
Đây chính là thái độ hiện giờ của Dương Thanh. Nếu anh thực sự nhúng tay vào chuyện của Hoàng tộc và Vương tộc, e là sẽ liên lụy tới người bên cạnh.
“Em thấy anh có thể cân nhắc đề nghị của ông chủ Vũ Văn. Một khi Đế Thôn bị người ta chiếm được, rất có thể sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn”.
Mã Siêu bỗng nhiên nói.
Vừa nãy lúc Dương Thanh kể Vũ Văn Cao Dương muốn anh trở thành chủ gia tộc Vũ Văn, Mã Siêu vốn rất kinh ngạc. Nhưng sau khi nghe anh giải thích, anh ta mới biết tầm quan trọng của Đế Thôn.
Hiện giờ Chiêu Châu đang rất yên bình, người dân an cư lạc nghiệp.
Nếu Đế Thôn lộ diện, chỉ e sẽ khó bảo vệ được cuộc sống hòa bình này.
Dương Thanh gật đầu: “Tôi sẽ suy nghĩ kĩ. Được rồi, đừng nói mấy chuyện này nữa, nói về đám cưới của cậu đi, chuẩn bị đến đâu rồi?”
Mã Siêu cười vui vẻ đáp: “Anh yên tâm, chuẩn bị xong hết rồi. Đợi đến ngày kia em sẽ rình rang đến rước Ngải Lâm về dinh”.
“Cuối cùng cũng đợi được ngày uống rượu mừng của cậu!”
Dương Thanh thực sự rất vui mừng.
Đám cưới của Mã Siêu và Ngải Lâm là chuyện anh mong đợi nhất trong khoảng thời gian này.
Nhưng bọn họ không hề hay biết, trong đám cưới ấy sẽ xảy ra biến cố lớn đến mức nào.
----------------------------