Bây giờ họ lại căm thù nhau vì ân oán giữa sư phụ và ông mình.
“Kim Huy, lần này tôi sẽ đánh bại anh! Để người của Võ Tông biết ai mạnh hơn giữa chúng ta!”
Đỗ Khắc nhìn chằm chằm vào Kim Huy, nói.
Sau khi dứt lời, khí thế cuồng bạo bùng nổ từ người ông ta, nhưng thế vẫn chưa hết, khí thế của Đỗ Khắc không ngừng tăng vọt, chỉ sau chớp mắt, ông ta đã đạt đến trạng thái đỉnh cao ở Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.
“Sắp đột phá rồi!”
Có người khiếp sợ nói.
“Đỗ Khắc mới 40 tuổi mà sắp đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ rồi ư?”
“Nếu tôi không nhớ nhầm, người đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ khi mới 40 tuổi lần trước chính là thiếu tông chủ Đỗ Minh Viễn nhỉ?”
...
Đỗ Bá đang ngồi ở ghế chính nhíu mày.
Không phải là lão ta không vui trước việc Đỗ Khắc sắp đột phá, mà lão ta đã cảm nhận được khí thế khác thường từ Đỗ Khắc, hình như đó không phải khí thế có được do công pháp tu luyện của Võ Tông.
Quan trọng nhất chính là còn lâu Đỗ Khắc mới đột phá, giờ tự dưng đột phá, chắc chắn có vấn đề.
Kim Huy trên sân đấu võ cũng nhíu mày, nếu Đỗ Khắc đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ thật, chắc chắn ông ta cũng phải đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ để đánh bại Đỗ Khắc.
Nưng ông ta vẫn chưa sẵn sàng đột phá.
Trong số các đệ tử quan môn của Đỗ Bá, ông ta là người có tốc độ tu luyện chậm nhất.
Thực lực của một số sư đệ của ông ta đã vượt xa ông ta từ lâu, thậm chí còn từng tiến vào từ đường rồi.
Tốc độ tu luyện của ông ta rất chậm, cũng không phải vì thiên phú của ông ta yếu, mà cảnh giới nào của ông ta cũng rất vững chắc.
Nếu muốn đột phá, ông ta có thể đột phá bất cứ lúc nào, nhưng ông ta tự thấy cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ này của mình còn chưa đủ vững chắc.
“Ầm!”
Đúng lúc này, khí thế của Đỗ Khắc bỗng dưng tăng vọt, lập tức đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
“Đột phá rồi!”
Các cao thủ Võ Tông đều sững sờ.