Bây giờ, ông ta bắt buộc phải nhờ thành chủ Hoài Thành giúp.
Thành chủ Hoài Thành cũng không ra tay ngay, mà nói: “Tôi chỉ cần mạng Dương Thanh! Tôi có thể ngăn Mục thành chủ thay cậu, còn Dương Thanh sẽ do người nhà họ Khương giết”.
Nghe thấy thế, sắc mặt của Khương Nham đang chiến đấu với kiếm khách Ảnh Tử khó coi tới cực điểm, nhà họ Khương muốn đưa Dương Thanh còn sống đi, Dương Thanh vẫn còn tác dụng lớn.
Nhưng thành chủ Hoài Thành lại muốn giết Dương Thanh, bây giờ chỉ có lão ta giúp được họ, nếu thiếu đi sự hỗ trợ từ thành chủ Hoài Thành, họ sẽ chết hết.
Thành chủ Hoài Thành cũng không vội, bây giờ kiếm khách Ảnh Tử đang bị Khương Nham ngăn cản, Mục thành chủ bị hai cao thủ nhà họ Khương giữ chân, không thể thoát được trong thời gian ngắn.
Tuy Dương Thanh vẫn đang đột phá, nhưng cho dù đột phá xong thì sao? Lão ta vẫn có thể giết Dương Thanh một cách dễ dàng.
Từng giây từng phút trôi đi, Khương Nham vẫn chưa cho thành chủ Hoài Thành câu trả lời chắc chắn, còn khí thế của Dương Thanh thì vẫn ngày càng mạnh.
Có lẽ anh đã đạt đến bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, nếu tiến thêm một bước thì sẽ bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ luôn.
Nhưng anh vẫn chưa tỉnh, chỉ có khí thế đang không ngừng trở nên mạnh mẽ.
Thành chủ Hoài Thành chăm chú nhìn Dương Thanh, nếu sớm biết thiên phú của Dương Thanh yêu nghiệt đến thế, chắc chắn lão ta sẽ không ra tay với anh, đối với loại yêu nghiệt này, hoặc làm thân, không nên đắc tội ngay từ đầu, hoặc chém giết thẳng tay nếu đã đắc tội, phải như vậy mới ngăn được họa về sau.
So với việc đạt được tất cả của Mục phủ, thành chủ Hoài Thành càng muốn giết Dương Thanh hơn hết.
“Vù!”
Đúng lúc này, biến cố bỗng xảy ra, linh đao trong tay Mục thành chủ đang bị hai cao thủ nhà họ Khương quấn lấy bỗng tạo thành một đường vòng cung trong không trung, xẹt qua yết hầu một cao thủ.
Cao thủ nhà họ Khương cầm linh kiếm trong tay lập tức biến sắc, đúng lúc Mục thành chủ giết chết đồng bọn của ông ta, ông ta cũng dốc toàn lực, vung kiếm về phía Mục thành chủ.
“Vù!”
Mục thành chủ né kịp, nhưng nhát kiếm này vẫn để lại một vết máu rất dài trên lưng ông lão.
“Keng!”
Đúng lúc bị linh kiếm rạch trúng lưng, Mục thành chủ cũng quay người chém một đao, đòn tấn công nặng nề ập đến, linh kiếm trong tay cao thủ nhà họ Khương bị hất bay ra xa.
Cao thủ nhà họ Khương lập tức biến sắc, ông ta không thể là đối thủ của Mục thành chủ khi mất linh kiếm, nên lập tức quay người lùi ra sau.
Lúc này, Mục thành chủ đã vung linh đao chém tới.
Khương Nham lập tức biến sắc, không do dự nữa, hét lên: “Thành chủ Hoài Thành, tôi đồng ý với ông!”
Ngay sau khi ông ta dứt lời, thành chủ Hoài Thành lập tức hóa thành bóng mờ, lao tới chỗ Mục thành chủ.
“Keng!”