Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 
             Cái chết của Vũ Văn Cao Dương đã khiến cả Yến Đô kinh hãi.  

             Đồng thời, ở Yến Đô còn xảy ra một chuyện khiến người ta khiếp sợ, các thế lực đỉnh cao của Chiêu Châu thi nhau rút khỏi Yến Đô.  

             Thậm chí rất nhiều thế lực đã từ bỏ sản nghiệp ở nơi này.  

             Tám nhà quyền thế ở Yến Đô cũng không tồn tại nữa, bây giờ chỉ còn ba nhà, đó là gia tộc Vũ Văn, nhà họ Diệp và nhà họ Hoàng đã phục tùng Dương Thanh từ lâu.  

             Sau khi Vũ Văn Cao Dương mất bảy ngày, Dương Thanh sắp xếp chuyện trong gia tộc Vũ Văn thỏa đáng rồi mới chuẩn bị rời đi.  

             “Cậu Thanh, cậu sắp đi à?”  

             Trong từ đường của gia tộc Vũ Văn, một ông lão tóc bạc đứng sau lưng Dương Thanh, nói với vẻ không nỡ.  

             Đây là quản gia của gia tộc Vũ Văn - Hàn Thiên Thành, hồi trước, khi Dương Thanh mới từ biên giới phía Bắc quay về Giang Hải, chính ông ta đã đến truyền đạt ý định trao ngôi chủ gia tộc của Vũ Văn Cao Dương cho anh, nhưng lại bị Dương Thanh từ chối.  

             Bây giờ Vũ Văn Cao Dương đã qua đời, Hàn Thiên Thành cảm thấy rất bi thương.  

             Dương Thanh gật nhẹ đầu, ánh mắt hết sức thản nhiên: “Tôi còn rất nhiều việc phải làm, cũng nên đi rồi”.  

             Tuy anh đã cố gắng kiềm chế, nhưng mỗi khi nhớ đến chuyện xảy ra bảy ngày trước, lửa giận trong lòng anh lại bùng lên.  

             Diệp Lâm của Hoàng tộc họ Diệp phải chết!  

             Trừ Diệp Lâm ra, Lưu lão quái của Miêu Thành cũng phải chết!  

             Hơn nữa bây giờ, Mã Siêu - anh em tốt của anh cũng đang bị kẹt ở Hoàng tộc họ Phùng, cần anh đến hỗ trợ.  

             Có thể nói, những chuyện này đều rất quan trọng, rất cần Dương Thanh đi giải quyết.  

             “Đã tìm thấy Vũ Văn Bân chưa?”, Dương Thanh chợt hỏi.  

             Khi nhắc đến tên Vũ Văn Bân, sát khí đáng sợ lập tức bùng nổ từ người anh.  

             So với Diệp Lâm và Lưu lão quái, Dương Thanh muốn giết Vũ Văn Bân hơn.  

             Nếu Vũ Văn Bân không lấy Vũ Văn Cao Dương ra uy hiếp anh, sao Vũ Văn Cao Dương lại phải tự sát chứ?  

             Nhưng sau trận chiến ở Yến Sơn bảy ngày trước, Vũ Văn Bân như bốc hơi khỏi thế gian.  

             Hàn Thiên Thành vội nói: “Vẫn chưa có tin tức gì, tên súc sinh này như đột ngột biến mất ở Yến Sơn, nhưng theo video giám sát dưới chân Yến Sơn, có một người thần bí mặc áo choàng đen đã vác một người khác xuống núi, có lẽ đó chính là tên súc sinh kia rồi”.  

             Hàn Thiên Thành cũng nghiến răng nghiến lợi khi nhắc đến Vũ Văn Bân.  

             “Người thần bí mặc áo choàng đen?”  

             Dương Thanh nhíu mày, chợt nhớ tới một chuyện.  

             Một ngày trước bữa tiệc mừng thọ của nhà họ Diệp, trong tiệc rượu do Hoàng tộc họ Long tổ chức, một cao thủ mặc áo choàng đen bỗng xuất hiện rồi cứu Phương Nho - chủ gia tộc họ Phương ở Hoàng thành Long đi.  

             Nhưng khi Dương Thanh đuổi theo, Phương Nho đã bị đối phương diệt khẩu rồi.  

             Chẳng lẽ người đưa Vũ Văn Bân xuống khỏi Yến Sơn cũng là cao thủ áo choàng đen bí ẩn đó ư?  

             “Vâng, cao thủ đó mặc áo choàng đen, đội cả mũ trùm màu đen, không sao thấy rõ mặt”.  

             Hàn Thiên Thành vội nói.  

             Dương Thanh không nói gì nữa, khuôn mặt có vẻ nghiêm nghị.  

             Ngày đó, khi đuổi theo cao thủ áo choàng đen, anh đã biết được sự mạnh mẽ của đối phương rồi, quan trọng là trên người đối phương không hề có khí thế.  

             Tuy hai người chưa so đấu với nhau, nhưng theo tốc độ của đối phương, ít nhất đối phương đã đạt đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh, thậm chí Siêu Phàm Lục Cảnh rồi.  

             Nhưng tại sao cao thủ cấp bậc này lại cứu Vũ Văn Bân xuống khỏi Yến Sơn chứ?  

             Hơn nữa, rốt cuộc người mặc áo choàng đen đó là ai?  

             Dương Thanh đã đắc tội với rất nhiều người, nhưng không mấy ai có thực lực như thế, anh nhanh chóng nghĩ đến một người.  

             “Black Doctor!”  

             Dương Thanh nghiến răng nghiến lợi.  

             “Black Doctor? Đó là ai?”, đây là lần đầu tiên Hàn Thiên Thành nghe thấy cái tên này, ông ta vô thức hỏi.  

             Dương Thanh lạnh lùng nói: “Một nhà khoa học điên, còn cải tạo bản thân thành quái vật nửa người nửa máy, thực lực rất mạnh”.  

             “Còn có người như thế nữa cơ à?”, Hàn Thiên Thành sững sờ.  

             Dương Thanh vốn đang nghi ngờ Black Doctor đã sống lại sau khi bị sư phụ anh giết, giờ anh càng thêm khẳng định suy đoán này hơn.  

             Bởi vì Black Doctor không có tu vi võ thuật, mà đã dùng công nghệ cao để biến mình thành cao thủ Siêu Phàm Cảnh, thế nên trên người ông ta cũng không có khí thế gì hết.  

             Ngày đó, cao thủ bí ẩn đã cứu Phương Nho khỏi tay Dương Thanh cũng không có khí thế gì.  

             Ngoài ra, trong trận chiến ở Yến Sơn bảy ngày trước, khi Dương Thanh thức tỉnh huyết mạch cuồng hóa, Vũ Văn Bân cũng đang có mặt, nếu có ai khác xuất hiện, chắc chắn anh sẽ cảm nhận được ngay, nhưng vấn đề là anh không thấy gì hết.  

             Hay nói cách khác, người đã đưa Vũ Văn Bân đi và người áo đen bí ẩn định cứu Phương Nho là một người.  

             Tóm lại, rất có thể cao thủ mặc áo choàng đen bí ẩn đã đưa Vũ Văn Bân đi chính là Black Doctor.  

             “Đây là lệnh bài của chủ gia tộc Vũ Văn, sau này chuyện ở gia tộc Vũ Văn sẽ giao cho ông nhé”.  

             Dương Thanh bỗng lấy lệnh bài chủ gia tộc mà Vũ Văn Cao Dương đã đưa cho anh khi còn sống ra, giao cho Hàn Thiên Thành.  

             “Cậu Thanh, chuyện này…”  

             Hàn Thiên Thành đang định từ chối thì bị Dương Thanh ngắt lời: “Hồi trước, bố đã bảo tôi tạm thời giữ lệnh bài này, chờ Vũ Văn Bân có năng lực thừa kế chức chủ gia tộc thì đưa cho anh ta”.  

             “Nhưng bây giờ Vũ Văn Bân đã hại chết bố, chắc chắn tôi phải tìm ra anh ta, tự tay giết anh ta mới được!”  

             Giọng Dương Thanh lạnh lẽo đến cực điểm.  

             Hàn Thiên Thành rùng mình, nói với đôi mắt đỏ hoe: “Nhưng tôi biết giao lệnh bài chủ gia tộc cho ai chứ?”  

             Tuy dòng chính của gia tộc Vũ Văn khá đông, nhưng không mấy ai có năng lực thực sự.  

             Bằng không, Vũ Văn Cao Dương đã không tìm mọi cách để truyền vị trí chủ gia tộc cho Dương Thanh.  

             Dương Thanh nói: “Ông cứ yên tâm, có tôi ở đây, không ai dám nhòm ngó vị trí chủ gia tộc Vũ Văn hết, tôi sẽ cử người âm thầm bồi dưỡng thế hệ trẻ của gia tộc Vũ Văn, rồi chọn ra chủ gia tộc thích hợp”.  

             “Vâng!”, Hàn Thiên Thành không từ chối nữa, cất kỹ lệnh bài chủ gia tộc.  

             Ông ta cũng hiểu, với thân phận và địa vị của Dương Thanh, gia tộc Vũ Văn không thể giữ nổi anh.  

             Sau khi sắp xếp xong xuôi, Dương Thanh rời khỏi gia tộc Vũ Văn dưới sự quan sát của Hàn Thiên Thành.  

             “Cậu Thanh!”  

             Sau khi Dương Thanh rời khỏi gia tộc Vũ Văn không lâu, phía trước xuất hiện hai bóng người, chính là cặp anh em Tống Tả và Tống Hữu.  

             “Cảm ơn hai người vì chuyện lúc trước nhé!”  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK