Tề Phong bỗng thấy hơi hối hận, muốn rút lui.
Nhưng đã muộn rồi!
Đúng lúc này, Dương Thanh bỗng lau vết máu ở khóe miệng, cười khẩy: “Cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong của Hạ Giới giới Cổ Võ cũng chỉ đến thế!”
Anh đang vô cùng mừng rỡ.
Hồi nãy, anh cũng có cơ hội né tránh, tuy không né được hết nhưng ít ra vẫn tránh được phần nào đòn tấn công của đám người, nhưng anh vẫn chọn cố gắng chống đỡ.
Anh làm thế để xem xem bây giờ cơ thể mình có thể chịu được đòn tấn công mạnh đến mức nào.
Từ sau khi huyết mạch cuồng hóa của anh được máu của ba cao thủ mạnh nhất cải tạo, cường độ cơ thể anh cũng mạnh hơn mấy lần, khi ấy linh hồn Ma Thần đã nói, giờ cường độ cơ thể của anh đã sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm.
Hay nói cách khác, cao thủ dưới Thiên Cảnh Tam Phẩm không thể tổn thương cơ thể anh.
Trong số những cao thủ đang có mặt ở đây lúc này, người mạnh nhất cũng chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.
Tuy họ không thể phá hỏng cơ thể anh nhưng anh vẫn bị nội thương nhẹ, đòn tấn công của sáu cao thủ vẫn truyền vào người anh.
Đương nhiên, nội thương này không là gì cả.
Anh phát huy trạng thái mạnh nhất của bản thân ngay từ đầu để kiểm tra xem sức chiến đấu của mình đã sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong khi không nhờ đến sức mạnh bên ngoài chưa.
Cơ thể anh đã ngang với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm rồi, nhưng là Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ hay đỉnh phong thì anh cũng không rõ.
“Không ổn! Mau lùi lại đi!”
Một cao thủ bỗng biến sắc, vội hét lớn, hơi nhích chân, lùi ra sau.
Một thanh trường kiếm cổ xưa bỗng xuất hiện trong tay Dương Thanh.
Đó là Thiên Tử Kiếm!
Khi Thiên Tử Kiếm xuất hiện trong tay Dương Thanh, những người đang có mặt đều cảm nhận được áp lực khổng lồ, sát khí mãnh liệt kia khiến họ sởn tóc gáy.
Khí thế của Dương Thanh cũng lập tức tăng vọt.
Đây chính là một tác dụng lớn của Thiên Tử Kiếm, có thể tăng thực lực của chủ nhân lên một cảnh giới nhỏ.
Dương Thanh vốn đã có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, sau khi cầm linh khí cấp cao Thiên Tử Kiếm, sức chiến đấu của anh lập tức đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ.
“Chết đi!”
Dương Thanh nói bằng giọng đằng đằng sát khí.
Anh bỗng vung Thiên Tử Kiếm lên.
“Phụt!”
Sau lưng cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong vừa lùi lại đầu tiên xuất hiện vết máu khiến người khác nhìn mà giật mình, ông ta bay thẳng ra xa.
Khi ông ta rơi xuống đất, máu tươi đã nhuộm đỏ mặt đất.
Xung quanh lặng ngắt như tờ.
Ai cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng vừa diễn ra trước mắt.
Nhất là người đại diện của năm thế gia Cổ Võ, họ đều sững sờ, trên mặt tràn ngập vẻ hoảng sợ.