Chương 785: Cậu phải chết
Trông thấy tai nạn kinh hoàng ấy, người đi đường bốn phía đều sợ ngây người.
Nếu là bình thường, người trong xe đã chết tươi rồi.
Nhưng cửa xe lại bị đá văng ra từ bên trong, một người máu me toàn thân giãy giụa bò ra khỏi xe.
Tiền Bưu đứng trên mặt đất, toàn thân run rẩy. May mà chiếc Passat này đã được cải tiến đặc biệt, tính an toàn cực mạnh.
Nếu không dù Tiền Bưu từng là Vua Bóng Đêm của biên giới phía Bắc cũng phải bỏ mạng trong tai nạn xe này.
Giờ ông ta muốn tìm kiếm xe của Lữ Oánh cũng không còn bóng dáng.
“Chết tiệt!”
Tiền Bưu nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ ngầu tràn đầy lửa giận.
Rốt cuộc ông ta ý thức được, Tần Thanh Tâm thực sự gặp chuyện. Tai nạn xe nghiêm trọng vừa rồi không thể là chuyện trùng hợp.
Còn chiếc xe tải kia đã biến mất lâu rồi.
“Ông đừng động đậy nhiều, tôi gọi cấp cứu rồi. Đợi bác sĩ tới kiểm tra đã”.
Có người tốt bụng bước tới khuyên nhủ.
Tiền Bưu thấy đối phương cầm điện thoại, dứt khoát cướp đi gọi cho Dương Thanh: “Cậu Thanh, xảy ra chuyện rồi!”
Dương Thanh đang đuổi trên đường nghe vậy lập tức nổi giận: “Dù là ai cũng phải trả giá đắt cho chuyện này!”
Sau khi cúp máy, Dương Thanh lập tức gọi thêm mấy cuộc điện thoại.
Toàn bộ các gia tộc lớn của Yến Đô đồng loạt hành động.
“Điều động toàn bộ người ra ngoài tìm kiếm Tần Thanh Tâm!”
Ở nhà họ Diệp, Diệp Mạn nghe Dương Thanh báo tin lập tức gọi cả gia tộc đi tìm.
Cùng lúc đó, Vũ Văn Cao Dương cũng ra lệnh cho người trong gia tộc Vũ Văn: “Lập tức phong tỏa toàn bộ Yến Đô!”
Hoàng Thiên Hành cũng vội vàng triệu tập toàn bộ người đi tìm kiếm Tần Thanh Tâm.
Lần đầu tiên ba trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô ăn ý hành động, khí thế rất lớn.
Không chỉ như vậy, bốn nhà Hàn, Quan, Trần, Hồng cũng triệu tập hết thảy mọi người tìm kiếm.
Rất nhiều gia tộc ở Yến Đô giật mình kinh hãi. Nếu các gia tộc lớn kia muốn nhằm vào một nhà nào đó, chỉ sợ dù là ai cũng không chống đỡ nổi.
“Yến Đô sắp biến đổi rồi!”
Nhiều người có máu mặt nghe tin nhiều gia tộc lớn đồng loạt hành động đều cảm thán.
Lúc này Dương Thanh như một con dã thú điên cuồng, lái xe đến vận tốc cực đại. Chiếc Phaeton đặt làm riêng lao vun vút trên đường lớn như tia chớp.
Trong đầu Dương Thanh xuất hiện một vài đối tượng đáng nghi.
Tiền Bưu là Vua Bóng Đêm theo dõi người ta còn có thể bị phát hiện, chứng tỏ lai lịch của đối phương không nhỏ, chỉ sợ đã biết Tiền Bưu âm thầm bảo vệ Tần Thanh Tâm từ trước.
Nếu không Tiền Bưu sẽ không trùng hợp gặp tai nạn nghiêm trọng như vậy.
Thế lực có thể làm được như vậy ngoài nhà họ Tiết và nhà họ Tào từng có xích mích với Dương Thanh cũng chỉ còn Hiệp hội Võ thuật.
Dù là tám gia tộc đứng đầu Yến Đô cũng không thể có người phát hiện ra Tiền Bưu.
Hiệp hội Võ thuật chính là thế lực lấy võ làm chính, mấy lần giao đấu trước đó đều là công khai. Sau khi Dương Thanh đánh bại cao thủ xếp thứ tư là Lý Kình, Hiệp hội Võ thuật không tiếp tục phái người tới đối phó anh nữa.
Vậy nên khả năng là Hiệp hội Võ thuật không lớn.
Còn nhà họ Tào, lần trước Dương Thanh thắng hơn mười tỷ ở club Hoàng Kim đã dọa sợ Tào Huy.
Nghe nói đến tận bây giờ nhà họ Tào vẫn chưa biết Tào Huy làm tổn thất hơn mười tỷ của club Hoàng Kim.
Chắc chắn là Tào Huy cố ý giấu diếm chuyện này, nếu không nhà họ Tào sẽ không nén giận lâu như vậy.
Vậy nên trước khi nhà họ Tào biết chuyện có lẽ sẽ không làm gì Dương Thanh.
Chỉ còn lại nhà họ Tiết.
Trước đó nhà họ Tiết phái hai tử sĩ tới ám sát Dương Thanh nhưng đều thất bại.
Lần này Tần Thanh Tâm bị bắt đi rất có thể là do nhà họ Tiết giở trò, biết không thể đấu lại Dương Thanh nên ra tay từ người bên cạnh anh.
Nghĩ vậy, hai mắt Dương Thanh như tóe ra lửa, gọi cho Mã Siêu: “Mau nghĩ cách liên lạc với Tiết Nguyên Bá!”
Chỉ năm phút sau, Mã Siêu gửi số điện thoại của Tiết Nguyên Bá tới.
Dương Thanh lập tức gọi đi, Tiết Nguyên Bá bắt máy rất nhanh: “Alo!”
“Tiết Nguyên Bá, tôi cảnh cáo ông mau thả vợ tôi ra. Nếu không tôi sẽ khiến ông và cả nhà họ Tiết chôn cùng!”
Dương Thanh cố giữ bình tĩnh nói, giọng điệu tràn đầy sát khí.
Tiết Nguyên Bá không khỏi run lên nhưng mau chóng lấy lại bình tĩnh, lạnh giọng nói: “Dương Thanh, cậu nghĩ nhà họ Tiết dễ bắt nạt lắm à?”
“Tôi không hiểu cậu đang nói cái gì. Nếu cậu thật sự muốn khai chiến với nhà họ Tiết thì cứ việc tới!”
Dương Thanh chưa xác định Tần Thanh Tâm bị bắt cóc có liên quan tới nhà họ Tiết hay không, tất cả chỉ là suy đoán.
Nhưng nếu đã nghi ngờ bọn họ, anh sẽ không từ bỏ chỉ vì một câu nói của Tiết Nguyên Bá.
“Ông có thể phủ nhận nhưng tôi nói cho ông biết, nếu bây giờ ông giao người ra, tôi có thể coi như chưa xảy ra chuyện gì. Nếu không, ông sẽ chỉ còn đường chết, nhà họ Tiết cũng bị hủy diệt vì ông!”
“Đừng nghi ngờ lời nói của tôi. Đến lúc tôi tra ra được chân tướng, ông có hối hận cũng không kịp”.
Tiết Nguyên Bá tức giận đáp: “Tôi nói không có chính là không có”.
Nói xong, ông ta dứt khoát dập máy.
Dương Thanh bỗng thấy ngạc nhiên, nghe giọng điệu của Tiết Nguyên Bá có vẻ thực sự không liên quan.
Không thể nào!
Ngoại trừ nhà họ Tiết còn ai có thể làm được chuyện này?
Trong một căn biệt thự tư nhân, Tiết Nguyên Bá đang nơm nớp lo sợ.
Ông ta không ngờ Dương Thanh nghi ngờ mình nhanh như vậy.
Ông ta vẫn luôn hoài nghi Dương Thanh là người của Tướng quân biên giới phía Bắc.
Nếu Dương Thanh thực sự tra ra nhà họ Tiết, chỉ e bọn họ sẽ gặp phải phiền phức không nhỏ.
Nhưng nghĩ tới con trai Tiết Minh đã chết trong tay Dương Thanh, sát khí trong mắt ông ta ngày càng nồng đậm.
“Dương Thanh, cậu nhất định phải trả giá đắt!”
Tiết Nguyên Bá cắn răng nói.
Ông ta đã chuẩn bị kĩ càng, đợi Lê Triết giết được Dương Thanh sẽ sai hai cao thủ của mình tiêu diệt luôn Lê Triết.
Vậy thì dù Dương Thanh thực sự là người của Tướng quân biên giới phía Bắc cũng chết không manh mối.
Nghĩ vậy, hai mắt Dương Thanh như tóe ra lửa, gọi cho Mã Siêu: “Mau nghĩ cách liên lạc với Tiết Nguyên Bá!”
Chỉ năm phút sau, Mã Siêu gửi số điện thoại của Tiết Nguyên Bá tới.
Dương Thanh lập tức gọi đi, Tiết Nguyên Bá bắt máy rất nhanh: “Alo!”
“Tiết Nguyên Bá, tôi cảnh cáo ông mau thả vợ tôi ra. Nếu không tôi sẽ khiến ông và cả nhà họ Tiết chôn cùng!”
Dương Thanh cố giữ bình tĩnh nói, giọng điệu tràn đầy sát khí.
Tiết Nguyên Bá không khỏi run lên nhưng mau chóng lấy lại bình tĩnh, lạnh giọng nói: “Dương Thanh, cậu nghĩ nhà họ Tiết dễ bắt nạt lắm à?”
“Tôi không hiểu cậu đang nói cái gì. Nếu cậu thật sự muốn khai chiến với nhà họ Tiết thì cứ việc tới!”
Dương Thanh chưa xác định Tần Thanh Tâm bị bắt cóc có liên quan tới nhà họ Tiết hay không, tất cả chỉ là suy đoán.
Nhưng nếu đã nghi ngờ bọn họ, anh sẽ không từ bỏ chỉ vì một câu nói của Tiết Nguyên Bá.
“Ông có thể phủ nhận nhưng tôi nói cho ông biết, nếu bây giờ ông giao người ra, tôi có thể coi như chưa xảy ra chuyện gì. Nếu không, ông sẽ chỉ còn đường chết, nhà họ Tiết cũng bị hủy diệt vì ông!”
“Đừng nghi ngờ lời nói của tôi. Đến lúc tôi tra ra được chân tướng, ông có hối hận cũng không kịp”.
Tiết Nguyên Bá tức giận đáp: “Tôi nói không có chính là không có”.
Nói xong, ông ta dứt khoát dập máy.
Dương Thanh bỗng thấy ngạc nhiên, nghe giọng điệu của Tiết Nguyên Bá có vẻ thực sự không liên quan.
Không thể nào!
Ngoại trừ nhà họ Tiết còn ai có thể làm được chuyện này?
Trong một căn biệt thự tư nhân, Tiết Nguyên Bá đang nơm nớp lo sợ.
Ông ta không ngờ Dương Thanh nghi ngờ mình nhanh như vậy.
Ông ta vẫn luôn hoài nghi Dương Thanh là người của Tướng quân biên giới phía Bắc.
Nếu Dương Thanh thực sự tra ra nhà họ Tiết, chỉ e bọn họ sẽ gặp phải phiền phức không nhỏ.
Nhưng nghĩ tới con trai Tiết Minh đã chết trong tay Dương Thanh, sát khí trong mắt ông ta ngày càng nồng đậm.
“Dương Thanh, cậu nhất định phải trả giá đắt!”
Tiết Nguyên Bá cắn răng nói.
Ông ta đã chuẩn bị kĩ càng, đợi Lê Triết giết được Dương Thanh sẽ sai hai cao thủ của mình tiêu diệt luôn Lê Triết.
Vậy thì dù Dương Thanh thực sự là người của Tướng quân biên giới phía Bắc cũng chết không manh mối.
Bây giờ ông ta chỉ cần chờ tin tốt Dương Thanh bỏ mạng.
Cùng lúc đó, Lữ Oánh đã lái xe tới một trường học bị bỏ hoang.
“Chủ gia tộc, tôi đưa người tới rồi”.
Lữ Oánh xuống xe nhìn thấy Lê Triết dẫn theo hai người trung niên mặc áo vải đi tới.
Lúc này, trong mắt Lê Triết tràn đầy sát khí, nghiến răng nghiến lợi nói: “Dương Thanh, cậu nhất định phải chết!”
----------------------------