“Nếu ông không đồng ý, tôi có chết cũng không làm thiếp của Trần Dương!”
Thái độ của Hạ Hà vô cùng kiên định, cô ta vốn muốn chết, cái chết của mẹ đã để lại cú sốc nặng nề cho cô ta, nhưng bây giờ cô ta nghĩ thông rồi, nếu cô ta chết đi như thế, chẳng phải mẹ cô ta sẽ bỏ mạng uổng phí à?
Tuy mẹ cô ta tự lao vào đá để tự sát, nhưng thật ra bà ta không muốn trở thành gánh nặng của cô ta nên mới chọn con đường như vậy.
Nhà họ Hà không thể chối bỏ trách nhiệm được.
Một số người sẽ phải trả giá đắt vì điều đó.
Hà Hồng Viễn không nói gì, nhưng sát khí trong mắt lão ta khi nhìn Hạ Hà càng rõ rệt hơn.
“Giỏi! Giỏi lắm! Cô là người đầu tiên ở Trung Châu dám uy hiếp tôi như thế đấy!”
Một lúc lâu sau, Hà Hồng Viễn mới giận dữ nói.
Lão ta híp mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Hà: “Tôi đồng ý với cô! Sau khi cô trở thành người phụ nữ của Trần Dương, tôi sẽ công bố tin Hà Hùng trở thành người thừa kế chức chủ gia tộc”.
Nào ngờ Hạ Hà lại lắc đầu, nói với vẻ kiên quyết: “Khi nào chú hai trở thành người thừa kế nhà họ Hà thì tôi mới đồng ý làm thiếp của Trần Dương”.
“Rầm!”
Hà Hồng Viễn hoàn toàn nổi giận, vỗ mạnh vào bàn trà bên cạnh, bàn trà lập tức vỡ nát.
Lão ta tức giận nhìn chằm chằm vào Hạ Hà: “Cô đã thành công chọc giận tôi rồi đấy, đừng không biết điều!”
Hạ Hà cười khẩy, lạnh lùng nói: “Tôi còn không sợ chết, chẳng lẽ lại sợ sự uy hiếp của ông à?”
Hà Hồng Viễn bỗng có cảm giác như vừa đấm vào bông.
Lão ta đã hứa với Trần Hải Châu rằng sẽ khiến Hạ Hà đồng ý làm thiếp của Trần Dương vào ngày mai, giờ Hạ Hà lại ép lão ta đưa Hà Hùng lên làm người thừa kế rồi mới bằng lòng làm thiếp của Trần Dương, lão ta không còn lựa chọn nào khác.
Hà Hồng Viễn nhìn chằm chằm vào Hạ Hà một lúc lâu, bỗng mỉm cười, nhưng nụ cười của lão ta lúc này lại khiến người khác ớn lạnh.
Hà Hồng Viễn lạnh lùng nói: “Đi thông báo đi, nửa tiếng nữa sẽ họp gia tộc!”
“Vâng!”
Quản gia vội đáp rồi lập tức đứng dậy rời đi.
Hạ Hà không nhìn Hà Hồng Viễn nữa, quay người rời đi.
Mọi người nhanh chóng đến phòng họp nhà họ Hà.
“Muộn thế này rồi, sao tự dưng chủ gia tộc lại tổ chức cuộc họp gia tộc thế? Có chuyện gấp gì cần thông báo à?”
“Tôi nghe nói chủ gia tộc định công bố người thừa kế gia tộc với mọi người”.
“Sao đột ngột thế?”
...
Người nhà họ Hà xì xào bàn tán, khi họ biết sắp công bố người thừa kế, ai cũng sững sờ.
Hà Chí đắc ý ngồi cạnh chủ gia tộc, trên mặt tràn ngập vẻ kiêu ngạo.
Tuy Hà Hồng Viễn chưa công bố người thừa kế là ai, nhưng thật ra người nhà họ Hà đều biết Hà Hồng Viễn đã muốn đưa Hà Chí lên làm người thừa kế từ lâu rồi.
Còn Hà Hùng thì lo lắng nhìn về phía Hạ Hà rồi khẽ thở dài.
Hà Chí còn chưa trở thành người thừa kế mà đã nghĩ mọi cách để đổi lấy lợi ích bằng Hạ Hà, nếu Hà Chí được chọn làm người thừa kế, Hạ Hà càng khó thoát kiếp nạn này hơn.