Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
    

             “Chắc cảnh giới võ thuật thực sự của cậu bây giờ là Siêu Phàm Nhất Cảnh, nhưng cậu lại phát huy được thực lực ngang với Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, trừ cách giải thích này ra, không còn khả năng nào khác nữa!”  

             “Nếu đã như vậy, hôm nay cậu phải về gia tộc Bách Lý với tôi!”  

             Lời Bách Lý Yến nói khiến Dương Thanh hiểu lai lịch của hạt châu ngọc kia ngay, thì ra nó là vật quý nhất của gia tộc Bách Lý, nhưng tại sao vật quý nhất của gia tộc Bách Lý lại xuất hiện ở Hoàng tộc họ Phùng vậy?  

             Chẳng lẽ đây là bố trí của Phùng Chí Viễn ư? Ông ta muốn đưa hạt châu này cho Mã Siêu qua anh à?  

             Chuyện xảy ra ngày hôm nay khiến anh cảm thấy hơi khác thường, anh cứ có cảm giác là lạ, nhưng nghĩ mãi vẫn không biết lạ ở đâu.  

             Lúc này, khí thế trên người Mã Siêu đã đạt đến đỉnh điểm, sau khi tới Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong thì không tăng lên nữa.  

             “Giết!”  

             Anh ta tức giận quát, bỗng giậm mạnh chân, lao thẳng tới chỗ Bách Lý Yến.  

             Đúng lúc Mã Siêu lao tới chỗ Bách Lý Yến, Dương Thanh cũng phóng về phía lão ta.  

             Anh đã đột phá Siêu Phàm Lục Cảnh, thành công vận hành phép hô hấp tầng bảy của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, bây giờ, chỉ cần dùng phép hô hấp tầng bảy là anh đã có thể phát huy thực lực ngang với Siêu Phàm Thất Cảnh rồi.  

             Hơn nữa anh còn có huyết mạch cuồng hóa nên thực lực lại tăng mạnh lần nữa.  

             Thế nên bây giờ, thực lực mạnh nhất của anh sẽ trong khoảng Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong đến Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.  

             “Rầm!”  

             Lúc này, Mã Siêu đã xông tới chỗ Bách Lý Yến, cú đấm đằng đằng sát khí của anh ta cũng giáng xuống.  

             Bách Lý Yến giơ tay chắn, đòn tấn công của Mã Siêu cũng không tạo thành vết thương nghiêm trọng cho lão ta.  

             “Không biết tự lượng sức mình!”  

             Bách Lý Yến bỗng khoát tay, đánh vào ngực Mã Siêu, Mã Siêu lập tức bay ra xa.  

             Quả nhiên Siêu Phàm Thất Cảnh chính là một lằn ranh, nếu muốn đánh bại cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh bằng thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh thì đúng là khó như lên trời.  

             “Lại thêm một tên chán sống!”  

             Sau khi Bách Lý Yến đánh bay Mã Siêu, đòn tấn công của Dương Thanh cũng ập tới. Lão ta tức giận quát, bỗng giậm chân, lập tức tung chưởng về phía Dương Thanh.  

             “Rầm!”  

             Ngay sau đó, tay của hai người va vào nhau, khí thế đáng sợ lan ra bốn phía.  

             Dương Thanh chỉ cảm thấy một sức mạnh khủng khiếp đang lan ra khắp người từ cánh tay, như muốn phá hủy hết sức sống của anh.  

             “Ừm?”  

             Bách Lý Yến rất kinh ngạc.  

             Khi đánh với Mã Siêu, lão ta đã nương tay, dù sao trong người Mã Siêu cũng có máu tổ và Thị Huyết Châu - vật báu của gia tộc Bách Lý.  

             Nhưng khi tấn công Dương Thanh, lão ta đã dốc toàn lực.  

             Tuy vết thương của lão ta rất nghiêm trọng, nhưng lão ta vẫn có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.  

             Nhưng đòn tấn công của lão ta vừa rồi vẫn chưa thể đánh bay Dương Thanh, chỉ khiến anh lùi ra sau mấy bước.  

             Con ngươi của Phùng Hoàng vẫn đang không nhúng tay bỗng co lại, lão ta nói với vẻ không dám tin: “Sao có thể? Sao cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh lại có thực lực chống lại cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ chứ?”  

             “Cao thủ dưới Siêu Phàm Bát Cảnh mạnh đến thế từ bao giờ?”  

             Lão ta cảm thấy tất cả chuyện khó tin trong đời mình đã dồn hết vào ngày hôm nay.  

             Đúng lúc này, Mã Siêu vừa bị đánh bay lại lao tới chỗ Bách Lý Yến: “Giết!”  

             Nhân cơ hội đó, Dương Thanh cũng phóng về phía lão ta.  

             Cả anh lẫn Mã Siêu đều không thể giết nổi Bách Lý Yến, cho dù họ hợp sức với nhau thì chuyện đó cũng rất xa vời.  

             Nhưng bây giờ Mã Siêu chỉ muốn giết Bách Lý Yến, anh đành hợp sức đối địch với anh ta.  

             “Rầm rầm rầm!”  

             Hai người điên cuồng tấn công Bách Lý Yến.  

             Mọi người đều nghĩ Dương Thanh và Mã Siêu sẽ không làm gì được Bách Lý Yến, nhưng giờ họ biết mình đã nhầm.  

             Dương Thanh và Mã Siêu phối hợp rất chặt chẽ, phát huy được thực lực hơn xa bản thân họ.  

             Đúng lúc này, một cao thủ mặc áo choàng đen bỗng lặng lẽ xuất hiện, người nọ khoanh tay, nhìn đám người đang điên cuồng chiến đấu, cười ha hả: “Một người có huyết mạch cuồng hóa, một người có máu tổ và Thị Huyết Châu của gia tộc Bách Lý, đúng là may mắn thật!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK