Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Cảm nhận được sát khí từ đám cao thủ của Hoàng tộc họ Long, sắc mặt của Diệp Kiến An khó coi tới cực điểm, hôm nay ông ta đến Hoàng tộc họ Long là để liên minh, nào ngờ bây giờ lại bị Hoàng tộc họ Long coi là kẻ địch.  

             Nếu Long Tấn muốn họ chết, chỉ với ba người họ, cho dù liều mạng đánh một trận thì cũng không có hy vọng trốn đâu.  

             “Chúng ta đi!”  

             Diệp Kiến An im lặng một lát rồi cắn răng, nói.  

             Hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong bảo vệ Diệp Kiến An rời khỏi nơi này.  

             Long Tấn cũng không ngăn cản, để mặc họ rời đi.  

             Nhưng ba người vừa ra khỏi điện Long Hoàng, một luồng khí thế đáng sợ đã bao phủ lấy họ.  

             “Long Hoàng, ông có ý gì?”  

             Rốt cuộc Diệp Kiến An cũng không nhịn được nữa, ông ta cắn răng: “Ông bảo sẽ cho chúng tôi rời đi, bây giờ tôi chuẩn bị đi, cao thủ của Hoàng tộc họ Long lại gây áp lực cho chúng tôi tiếp, ông định khơi mào cuộc chiến giữa hai Hoàng tộc lớn à?”  

             Hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đứng cạnh Diệp Kiến An, nét mặt cũng vô cùng nghiêm nghị.  

             Long Tấn đã cảm nhận được luồng khí thế kia đến từ ai.  

             Lão ta cười lạnh: “Cậu cũng có tư cách tuyên chiến với Hoàng tộc họ Long chắc?”  

             Lão ta nói rồi lập tức phóng khí thế của bán bộ Siêu Phàm Cảnh ra.  

             “Điện hạ coi chừng!”  

             Hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc họ Diệp lập tức biến sắc, cùng bước lên chắn trước Diệp Kiến An.  

             Đúng lúc này, một thanh niên bỗng xuất hiện, bước từng bước đến chỗ Diệp Kiến An.  

             Diệp Kiến An đang chú ý đến Long Tấn bất chợt nhìn thấy Dương Thanh, lập tức hết hồn: “Sao… sao cậu lại ở Hoàng tộc họ Long chứ?”  

             Ông ta là người thừa kế của Hoàng tộc họ Diệp, sao có thể không nhận ra Dương Thanh được chứ?  

             Hôm nay ông ta đến đề nghị liên minh với Hoàng tộc họ Long cũng là để đối phó Dương Thanh.  

             Nhưng bây giờ còn chưa liên minh, Dương Thanh đã xuất hiện rồi.  

             “Cậu Thanh!”  

             Đúng lúc này, Long Tấn bước đến trước mặt Dương Thanh, hơi khom người, cung kính nói.  

             “Cậu Thanh!”  

             Những người khác của Hoàng tộc họ Long cũng cung kính chào.  

             Cảnh tượng này khiến ba người Diệp Kiến An kinh hãi.  

             Lúc này, nếu ông ta vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì thì đúng là đồ ngu.  

             Rõ ràng bây giờ, Hoàng tộc họ Long đã phục tùng Dương Thanh.  

             Ông ta bỗng hiểu tại sao Hoàng tộc họ Long không muốn liên minh, thậm chí Long Hoàng còn bảo ông ta cút, thì ra họ đã được Dương Thanh che chở rồi.  

             Theo điều tra của Hoàng tộc họ Diệp, Dương Thanh đã đột phá đến  Siêu Phàm Cảnh.  

             “Diệp Xung là gì của ông?”  

             Dương Thanh bỗng nhìn về phía Diệp Kiến An.  

             Anh nhìn thấy bóng dáng Diệp Xung từ đường nét khuôn mặt Diệp Kiến An.  

             Anh cũng biết trước đó, chính Diệp Xung đã khơi mào cho Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc họ Diệp cử sáu cao thủ Thần Cảnh đi giết anh.  

             Anh vốn định tha cho Hoàng tộc họ Diệp một thời gian, dù sao có lẽ ở Hoàng tộc họ Diệp đang có một cao thủ đã đột phá đến Siêu Phàm Cảnh từ năm mươi năm trước.  

             Với thực lực của anh bây giờ, nếu đến Hoàng tộc họ Diệp, một khi lão ta xuất hiện thì có lẽ chỉ còn con đường chết mà thôi.  

             Nhưng không ngờ ba cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp lại chủ động đến Hoàng tộc họ Long để đề nghị liên minh.  

             Dương Thanh hiểu rõ, cho dù anh không động đến người của Hoàng tộc họ Diệp, họ vẫn sẽ coi anh là kẻ thù sống còn, vẫn sẽ tìm cơ hội để giết anh.  

             Nếu vậy thì không nhất thiết phải tha cho ba người Diệp Kiến An nữa.  

             “Tôi là bố Diệp Xung!”  

             Diệp Kiến An lạnh lùng nói.  

             Tuy trông ông ta rất lạnh lùng, nhưng thật ra ông ta đang bối rối tới cực điểm.  

             Ông ta bỗng thấy hơi hối hận vì đã đến Hoàng tộc họ Long, có lẽ bây giờ, ngay cả cơ hội quay về cũng không có.  

             “Thì ra ông chính là bố Diệp Xung!”  

             Dương Thanh bình tĩnh gật nhẹ đầu, chợt hỏi: “Nếu vậy, chuyện Diệp Xung đề nghị bắt tay với Hoàng tộc họ Long để giết tôi cũng liên quan tới ông đúng không?”  

             Nếu Diệp Kiến An là bố Diệp Xung, chắc chắn anh ta sẽ bàn bạc với Diệp Kiến An khi có chuyện.  

             Nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Dương Thanh, Diệp Kiến An ngày càng sợ hãi.  

             “Tôi không biết!”  

             Diệp Kiến An đáp một cách dứt khoát: “Tuy nó là con trai tôi, nhưng không phải chuyện gì nó cũng thương lượng với tôi”.  

             “Thế à?”  

             Dương Thanh hỏi lại.  

             “Đúng…”  

             Đúng lúc Diệp Kiến An gật đầu, Dương Thanh bỗng hơi nhích chân, lập tức xuất hiện trước mặt Diệp Kiến An rồi vung tay lên.  

             “Bốp!”  

             Tiếng bạt tai thanh thúy vang lên, Diệp Kiến An đã đạt đến Thần Cảnh hậu kỳ lập tức bay thẳng ra xa như một quả bóng.  

             Đến khi mọi người hoàn hồn, Dương Thanh đã xuất hiện trước mặt Diệp Kiến An lần nữa. Anh giẫm lên đầu ông ta, bình tĩnh hỏi: “Nói cho tôi biết, chuyện Hoàng tộc họ Diệp bắt tay với Hoàng tộc họ Long để giết tôi có liên quan gì đến ông không?”  

             “Dương Thanh!”  

             Lúc này, hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc họ Diệp đã hoàn hồn, thi nhau quát: “Dương Thanh, cậu đừng quá đáng!”  

             “Giết!”  

             Dương Thanh không buồn quay đầu lại, chỉ ra lệnh.  

             “Rầm!”  

             Dương Thanh vừa dứt lời, Long Tấn đang chờ mệnh lệnh từ anh lập tức di chuyển, lão ta xuất hiện trước mặt cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong vừa lên tiếng của Hoàng tộc họ Diệp, vỗ vào đầu đối phương.  

             Cao thủ Thần Cảnh đó chết ngay tại chỗ.  

             Mọi chuyện chỉ diễn ra trong nháy mắt, đến mức sau khi Long Tấn giết một cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp, cao thủ kia mới hoàn hồn rồi nhanh chóng lùi ra sau, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi.  

             Long Tấn cũng chỉ giết cao thủ vừa chất vấn Dương Thanh mà thôi, nếu Dương Thanh không ra lệnh, lão ta sẽ không dễ dàng ra tay với người còn lại.  

             Cho dù lão ta ra tay thì cũng không thể giết một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong ngay tức khắc như hồi nãy.  

             Hồi nãy Dương Thanh bất chợt ra lệnh, lão ta cũng đã chuẩn bị ra tay nên mới có thể giết chết đối phương ngay khi ông ta còn chưa kịp phản ứng.  

             Cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh chỉ hơn cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong một bước, nếu cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong liều mạng đánh một trận, ngay cả cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh như Long Tấn cũng rất khó giết chết đối phương.  

             Lúc này, sắc mặt Diệp Kiến An đang bị Dương Thanh giẫm lên tái mét, sáu cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp đã bị Dương Thanh giết, bây giờ lại có thêm một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.  

             Đối với Hoàng tộc họ Diệp bây giờ, cho dù chỉ có một cao thủ Thần Cảnh chết thì cũng sẽ khiến thực lực của Hoàng tộc họ Diệp yếu hẳn đi.  

             “Có liên quan đến tôi! Có liên quan đến tôi!”  

             Diệp Kiến An lập tức hét lớn, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi.  

             Cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong còn lại của Hoàng tộc họ Diệp thì đứng phía xa, không dám thở mạnh.  

             “Vậy ông chết được rồi đấy!”  

             Dương Thanh nói rồi giẫm mạnh hơn.  

             “Rắc!”  

             Tiếng xương gãy giòn giã vang lên, cổ Diệp Kiến An bị đạp gãy, chết không nhắm mắt.  

             Vào giờ phút này, xung quanh lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều nhìn về phía Dương Thanh với vẻ kinh ngạc.  

             Giết một cao thủ

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK