Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 
             Về phần Dương Thanh, khi vừa đánh chết đối thủ, anh chợt cảm thấy có một phản lực khổng lồ đang cắn nuốt lục phủ ngũ tạng mình.  

             Máu trào lên cổ họng, khiến Dương Thanh chỉ muốn hộc ra một ngụm máu, nhưng anh cưỡng ép bản thân đè nó xuống. Trong tình huống này, tuyệt đối không được để lộ tình trạng thực sự của mình, bằng không, bảy tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh còn lại đồng loạt xông lên, anh sẽ không còn cơ may sống sót.  

             Tuy anh có thể sử dụng viên thuốc Phùng Tiểu Uyển đưa nhưng trước khi Lý Trọng xuất hiện, anh không muốn dùng nó vội.  

             Đại Đạo Thiên Diễn Kinh đang điên cuồng vận hành, chốc lát, một năng lượng ôn hòa bị hấp thu vào phổi Dương Thanh, ngay sau đó lại lan tràn ra xung quanh lục phủ ngũ tạng, liên tục chữa trị những vết thương bên trong.  

             Lần này, Dương Thanh không sử dụng tầng thứ nhất của phép hô hấp mà là tầng thứ hai, tuy vẫn cực kì trắc trở, tốc độ cũng vô cùng chậm, nhưng ít ra nó đã giúp vết thương của anh chóng lành hơn tầng thứ nhất.  

             Cả bảy tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh còn lại đều lộ vẻ giận dữ tột cùng, Dương Thanh đã giết chết hai người của bọn họ, lại còn là hai người có địa vị cao.  

             Bọn họ vốn lấy thực lực để xếp thứ hạng trong nhóm, nay người thứ hai và thứ ba đều đã bị Dương Thanh giết chết, vậy có nghĩa là, trừ anh cả chưa thử đấu với Dương Thanh nên không thể phán đoán khả năng thắng thua, những người khác chỉ cần so đấu với Dương Thanh, kết cục chỉ có một, đó chính là chết!  

             Lúc này, bọn họ nhìn Dương Thanh càng thêm dè chừng.  

             "Dương Thanh, mày biết không, năm mươi năm qua, tám người chúng tao luôn sinh hoạt cùng một chỗ với nhau, tuy không phải anh em ruột nhưng còn thân thiết hơn cả anh em ruột. Vậy mà mày lại giết chết hai người anh em của tao, tao thề, mày sẽ phải chết cực thảm!"  

             Tên cao thủ cầm đầu nghiến răng nghiến lợi nói, đáy mắt như bắn ra tia lửa.  

             Dương Thanh vẫn bình thản, lạnh giọng bảo: "Bớt nói nhảm đi, muốn đánh thì lên luôn, chẳng lẽ tôi còn sợ các ông chắc?"  

             "Mày chán sống rồi!"  

             Cả đám cao thủ đều phẫn nộ rống lên.  

             Dương Thanh lại cười nhạt: "Thật không ngờ đám người Lý Trọng bồi dưỡng ra lại toàn là một lũ ngu, chỉ biết mạnh miệng quát tháo, ngay cả dũng khí đánh tới tôi một trận cũng không có, tôi thật sự muốn biết, nếu tôi giết sạch đám các ông, liệu Lý Trọng có nổi điên luôn không nhỉ?"  

             Tên cao thủ cầm đầu chằm chằm nhìn Dương Thanh, nói với những người còn lại: "Mọi người đừng nên bị cậu ta lừa, cậu ta đang cố tình khiêu khích chúng ta, để chúng ta nhào lên chịu chết đấy".  

             "Ông tổ đã nói, thằng ranh này khả năng cao đã mất sạch tu vi võ thuật rồi, nhưng vẫn giữ được thể xác cao thủ Siêu Phàm Cảnh, bởi vì không có hơi thở võ thuật nên cậu ta không dám chủ động tấn công chúng ta, cho nên mới cố tình khiêu khích chúng ta, khiến chúng ta lọt vào tròng, chủ động xông lên tìm cái chết".  

             Lão ta vừa nói thế, đám cao thủ còn đang giận sôi máu lập tức bình tĩnh trở lại.  

             Lòng Dương Thanh lại trở nên nặng nề, đúng là anh đang muốn khiêu khích chọc giận đám người này, với sức mạnh hiện tại của anh, anh chỉ có thể công kích trong cự li ngắn, nếu anh phải chủ động xông lên tấn công, chỉ e còn chưa xáp lại được thì bọn họ đã phát hiện yếu điểm của anh rồi.  

             Còn đến bảy tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh, tuy mạnh nhất chắc chỉ tới Siêu Phàm Nhị Cảnh nhưng nếu đám người này đồng loạt tấn công, anh hoàn toàn không có khả năng chống trả.  

             Anh vừa mới hạ gục nhanh kẻ đứng thứ hai, bản thân còn đang chịu phản phệ, trạng thái hiện tại của anh chỉ cần giết thêm một người nữa thôi là đã có thể bại lộ chuyện anh bị trọng thương vì phản phệ.  

             Ban đầu anh còn đang tính cưỡng chế bản thân giết thêm một kẻ rồi sẽ sử dụng viên thuốc của Phùng Tiểu Uyển, đẩy nhanh tốc độ giết sạch đám người này, sau đó lợi dụng lúc bản thân còn đang ở trạng thái đỉnh cao, nhanh chóng rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan.  

             Nhưng hiện tại xem ra, muốn rời khỏi đây chỉ sợ quá khó, có thể nói anh gần như không còn bất cứ hi vọng nào.  

             Ngoài Lý Trọng ra còn có một lão già Thượng Quan Phó, hai người này đều là cao thủ siêu đẳng, bất kì một ai trong hai người đều có thể nhẹ nhàng giết chết Dương Thanh khi anh đang trong trạng thái này.  

             "Mọi người nghe tôi nói đây, không nên ham chiến, từng người một tấn công cậu ta, sau đó liền nhanh chóng lui lại ngay, người thứ nhất xông lên, người thứ hai áp sát ngay lập tức".  

             Tên cao thủ đứng đầu bỗng lớn tiếng hô, như thể hoàn toàn không sợ Dương Thanh biết được chiến thuật của mình sẽ nghĩ cách phá giải.  

             Dương Thanh nghe đối phương nói thế, lập tức hiểu ngay, lần này, mình thực sự không thể chống chịu nổi nữa rồi. Bảy cao thủ Siêu Phàm Cảnh đánh luân phiên, dù anh có thể lại giết một gã trong nháy mắt thì cũng không kịp giết chết kẻ thứ hai.  

             Chiến thuật này thậm chí còn không cần đến bảy cao thủ, chỉ cần hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh luân phiên ra trận là có thể nhẹ nhàng giết chết Dương Thanh.  

             Dương Thanh siết chặt chiếc bình sứ nhỏ trong tay, trong bình này chính là viên thuốc mà Phùng Tiểu Uyển đưa cho anh.  

             Đồng thời, lòng anh cũng rất băn khoăn về một chuyện, vì sao đến lúc này Lý Trọng vẫn chưa xuất hiện?  

             Chỉ cần Lý Trọng tới, anh sẽ không hề do dự, lập tức nuốt viên thuốc kia, sau đó cố gắng giết chết Lý Trọng, tìm cơ hội chạy thoát khỏi Hoàng thành Thượng Quan, đương nhiên, nếu có cơ hội, anh không ngại giết luôn cả Thượng Quan Phó.  

             Đối với anh, cao thủ Siêu Phàm Cảnh là những kẻ rất nguy hiểm, có khả năng đe dọa đến tính mạng của mình, nhất là Thượng Quan Phó và Lý Trọng, chỉ cần có thể giết chết hai người này, sau đó tìm nơi lẩn trốn, mất dăm ba ngày khôi phục, chưa biết chừng còn có thể lấy lại được trạng thái hiện tại.  

             Chỉ cần không có cao thủ Siêu Phàm Cảnh đe dọa, trạng thái hiện tại của Dương Thanh hoàn toàn đủ để đối phó với những người khác.  

             "Giết!"  

             Ngay lúc anh còn đang sốt ruột lo nghĩ vì sao Lý Trọng không chịu xuất hiện, bảy tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh kia đã lao về phía anh.  

             Bảy người này tấn công theo phương thức bao vây, liên tục xáp lại, cự li lại không giống nhau, từ gần đến xa.  

             Đáy mắt Dương Thanh lóe lên một tia sáng lạnh, nhưng vẫn không sử dụng viên thuốc kia mà chỉ đứng đó, chờ bảy tên cao thủ tấn công.  

             Nháy mắt, tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh thứ nhất đã đánh một đòn về phía Dương Thanh.  

             Dương Thanh đã chuẩn bị sẵn sàng, giây lát chém ra một quyền.  

             "Uỳnh!"  

             Một tiếng động lớn vang lên, tên cao thủ đầu tiên tấn công Dương Thanh còn chưa kịp chạm tới người anh, khoang ngực đã bị trúng một đòn cực nặng, bay vèo ra sau như diều đứt dây, người còn chưa chạm đất, hồn đã lìa khỏi xác.  

             "Uỳnh!"  

             "Uỳnh!"  

             ...  

             Ngay tại thời điểm Dương Thanh ra tay giết một gã cao thủ Siêu Phàm Cảnh, trên người anh đã liên tiếp trúng mấy đòn nặng, đòn tấn công của sáu tên còn lại đều rơi trúng người anh.  

             "Phụt!"  

             Dương Thanh cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình đều đã chuyển vị trí, anh hộc ra một ngụm máu tươi, thân thể cũng bay vụt ra sau.  

             "Uỳnh!"  

             Chỉ vài tích tắc sau, anh rơi mạnh xuống đất.  

             Sáu tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh còn lại dường như cũng không ngờ được chiêu công kích của bọn họ có hiệu quả mạnh đến thế, chỉ mới một lượt tấn công luân phiên đã có thể đánh Dương Thanh trọng thương gần chết?  

             Ngay cả tên cao thủ cầm đầu cũng kinh ngạc ra mặt, nhưng ngay sau đó, lão ta đã lấy lại bình tĩnh, lạnh lẽo nói: "Quả nhiên cậu ta đã sớm kiệt sức rồi, còn sống được đến bây giờ đều là kéo dài hơi tàn thôi".  

             "Lần này, mày hẳn có thể thực sự biến thành một kẻ tàn phế rồi nhỉ?"  

             Sáu tên cao thủ vây chặt Dương Thanh vào giữa, tên cầm đầu châm chọc nói.  

             Dương Thanh nhìn chằm chằm vào đối phương, cơn thịnh nộ nơi đáy mắt không thể che giấu nổi nữa, nhưng anh vẫn không muốn sử dụng viên thuốc kia, Lý Trọng vốn vẫn luôn thèm khát bí mật của anh, chắc chắn sẽ không giết anh.  

             Chỉ cần anh gắng gượng qua được, đợi khi gặp Lý Trọng, ngay lập tức dùng viên thuốc kia, tuy chỉ có thể duy trì trạng thái tốt nhất trong mười phút nhưng cũng đã đủ để giết Lý Trọng rồi.  

             "Bắt cậu ta lại, mang đi!"  

             Tên cao thủ cầm đầu ra lệnh.  

 

 

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK