Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy dáng vẻ không kiêu không nịnh của Dương Thanh, ánh mắt Ngô Bá Hùng có chút tán thưởng, lập tức hỏi: “Cậu đến Phủ Thành chủ, không sợ tôi đưa cậu đến Thiên Hải Tông sao?”

“Không sợ!”

Vẻ mặt Dương Thanh vô cảm nói: “Tôi là được thiếu chủ Ngô mời đến Phủ Thành chủ, nếu thành chủ Ngô đưa tôi đến Thiên Hải Tông, vậy mặt mũi nhà họ Ngô sẽ thế nào chứ?”

“Không tệ!”

Ánh mắt Ngô Bá Hùng càng thêm tán thưởng, cười nói: “Không hổ là hậu bối trẻ tuổi có thể khiến Thiên Hải Tông truy sát, chỉ dựa vào dũng khí của cậu cũng có đủ tư cách rồi”.

“Người đâu, đưa cậu Dương đi nghỉ ngơi!”

Sau khi ông ta ra lệnh, lập tức có người đến, dẫn Dương Thanh rời đi.

Sau khi Dương Thanh rời đi, Ngô Bá Hùng nhìn Ngô Tử Kính nói: “Còn thằng nhóc con đúng là gan to bằng trời, lại dám đưa tên nhóc này đến phủ Thành chủ”.

Ngô Tử Kính vội nói: “Cha, Thiên Hải Tông kiêu căng ngạo mạn ở thành Bạch Hổ đã quen thói, căn bản không xem phủ Thành chủ chúng ta ra gì, cho dù Thiên Hải Tông biết được thì có sao chứ?”

Ngô Bá Hùng nói: “Con có biết, tại sao Thiên Hải Tông muốn truy sát tên nhóc này không?”

Ngô Tử Kính lắc đầu nói: “Chắc chắn là tên nhóc này gây ra chuyện lớn gì đó, nếu không Thiên Hải Tông cũng sẽ không lãng phí cái giá lớn như vậy để cả giới truy sát cậu ta!”

Ngô Bá Hùng nói: “Sở dĩ Thiên Hải Tông muốn truy sát cậu ta, là vì cậu ta đã giết chết nhị trưởng lão của Thiên Hải Tông, Cảnh Kim Hoa”.

“Cái gì?”

Sắc mặt Ngô Tử Kính lập tức thay đổi, vẻ mặt không tin nổi: “Sao có thể chứ? Cảnh Kim Hoa là cao thủ Thiên Cảnh lục phẩm đỉnh cao mà”.

Ngô Bá Hùng nói tiếp: “Cậu ta không chỉ giết chết Cảnh Kim Hoa mà còn là giết nhanh diệt gọn”.

Nghe thấy lời của Ngô Hùng Bá, sắc mặt Ngô Tử Kính đều khiếp sợ.

“Sao có thể chứ?”

Ngô Tử Kính không thể chấp nhận nổi sự thật này, vẻ mặt khó tin nói: “Ngay cả là cha cũng chưa chắc có thể một chiêu giết chết Cảnh Kim Hoa đúng chứ?”

“Dương Thanh còn chưa đến ba mươi nữa? Sao có thể miểu sát được một cao thủ Thiên Cảnh lục phẩm đỉnh cao?”

“Trừ phi, cậu ta là cao thủ Thiên Cảnh thất phẩm, đương nhiên, chuyện này căn bản không có khả năng”.

Nhìn khắp Trung Giới giới Cổ Võ này, anh ta đã là thiên tài võ đạo trong năm người đứng đầu rồi, quan trọng nhất là, anh ta còn lớn hơn Dương Thanh gần mười tuổi.

Đừng nói là Thiên Cảnh thất phẩm, mà dù Dương Thanh có thực lực ngang với anh ta thì anh ta cũng khó mà chấp nhận nổi.

Vẻ mặt Ngô Hùng Bá nặng nề nói: “Lúc trước cha từng nghe giới thế tục xuất hiện một thiên tài tuyệt thế, trước khi gặp được Dương Thanh, cha cũng không tin”.

“Nhưng vừa nãy sau khi gặp cậu ta thì cha tin rồi”.

Ngô Tử Kính hỏi: “Tại sao sau khi cha gặp cậu thì lại tin?”

Ngô Hùng Bá nói: “Theo cha biết, giết Cảnh Kim Hoa là một ma tu, người của Thiên Hải Tông đều cho rằng sau lưng Dương Thanh có một võ giả hùng mạnh đến từ Ma Giới bảo vệ, nhưng, cha lại cảm nhận được hơi thở ma đạo như có như không trên người Dương Thanh”.

“Đương nhiên, chỉ dựa vào một điểm này cũng không thể kết luận được, là cậu ta giết chết Cảnh Kim Hoa, mà sở dĩ cha chắc chắn là bởi vì bí thuật Thiên Diễn mà cha tu hành”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK