Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hầu hết người trong phòng bệnh của kiếm khách Ảnh Tử trước đó đều là thành viên của hội trưởng lão, họ tổ chức cuộc họp hội trưởng lão chỉ là hình thức thôi.  

 

Cuộc họp nhanh chóng thông qua quyết định bổ nhiệm Mục Phương làm thành chủ mới của Mục phủ.  

 

Trong lúc Mục Xung chưa biết, hội trưởng lão đã thông qua quyết định để Mục Phương trở thành thành chủ mới.  

 

Trong biệt thự của Mục Xung.  

 

Mục Xung ngồi trên ghế sofa thư thái, mấy tên chó săn của ông ta đứng cạnh.  

 

“Chúc mừng cậu Mục sắp trở thành thành chủ Mục phủ mới, sau này mong thành chủ nâng đỡ chúng tôi nhiều hơn ạ”.  

 

Mục Lương Bình đứng ở trước nhất, mỉm cười nịnh nọt.  

 

Họ đã biết chuyện hội trưởng lão đang tổ chức cuộc họp rồi.  

 

Mục Xung nhếch môi, nói: “Mọi người cứ yên tâm, sau khi tôi thừa kế chức thành chủ, mọi người chính là người thân cận nhất bên tôi”.  

 

“Cảm ơn thành chủ nhiều!”  

 

“Cảm ơn thành chủ nhiều!”  

 

...  

 

Cả đám tay sai thi nhau nói, ai cũng có vẻ kích động.  

 

Đúng lúc này, một người giúp việc hốt hoảng bước vào, vội nói: “Cậu Mục, không xong rồi, Mục Phương vừa được hội trưởng lão gọi đến phòng họp ạ”.  

 

Nụ cười trên mặt Mục Xung tan biến, ông ta kinh ngạc nói: “Cậu nói gì cơ?”  

 

Người giúp việc vội nói lại: “Mục Phương đã đến phòng họp, có tin đồn là hội trưởng lão định bổ nhiệm Mục Phương làm thành chủ mới của Mục phủ”.  

 

“Rầm!”  

 

Mục Xung vỗ mạnh bàn, đứng phắt dậy, giận dữ hét: “Cậu nói gì cơ? Hội trưởng lão định cho Mục Phương trở thành người đứng đầu Mục phủ á?”  

 

“Tại sao hả? Tôi mới là người thừa kế duy nhất của Mục phủ, họ có tư cách gì để cho một người phụ nữ thừa kế chức thành chủ chứ?”  

 

Người giúp việc sợ đến mức sắp khóc tới nơi, vội quỳ xuống đất, sợ hãi nói: “Cậu Mục, tôi cũng chỉ nghe đồn thôi, chứ tôi không rõ hội trưởng lão gọi Mục Phương vào làm gì”.  

 

“Cậu Mục, cậu bớt nóng!”  

 

Mục Lương Bình vội bước đến khuyên, mở miệng nói: “Chẳng phải cuộc họp của hội trưởng lão vẫn chưa kết thúc à? Không chừng họ gọi Mục Phương vào chỉ để bảo Mục Phương cố gắng làm việc cho cậu thôi”.  

 

“Đúng đúng đúng, chắc chắn là như thế, cậu Mục là con nối dõi duy nhất của Mục thành chủ, khắp Mục phủ này, chỉ mình cậu mới có tư cách trở thành thành chủ mới”.  

 

“Cậu Mục, cậu đừng sốt ruột, chắc cuộc họp của hội trưởng lão sắp kết thúc rồi, chúng ta chờ một lát, chắc chắn sẽ có tin tốt truyền tới thôi”.  

 

...  

 

Mấy tên tay sai thi nhau nói.  

 

Sắc mặt Mục Xung u ám tới cực điểm, cảm thấy vô cùng bất an, ông ta cứ nghĩ Dương Thanh là mối đe dọa lớn nhất với chức thành chủ của ông ta, nhưng bây giờ xem ra không phải thế.  

 

Đúng lúc này, một người giúp việc khác chạy vào, sợ hãi nói: “Cậu Mục, xảy ra chuyện! Xảy ra chuyện lớn rồi! Cuộc họp của hội trưởng lão vừa kết thúc, hội trưởng lão thông báo kể từ hôm nay, Mục Phương chính là thành chủ mới của Mục phủ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK