Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Sắc mặt Phùng Tiểu Uyển lập tức trắng bệch, hơi thở cũng trở nên vô cùng yếu ớt.  

 

Cô ta nhìn Khương Bằng với vẻ kiên định: “Tôi vừa uống Độc Đan do chính tôi luyện chế, trong mười phút, nếu không uống thuốc giải kịp thời, tôi sẽ chết ngay! Các người đã biết tôi là luyện đan sư, vậy cũng phải biết, nếu viên Độc Đan này đã do tôi luyện chế, muốn uống thuốc giải trong mười phút thì cũng chỉ mình tôi có thuốc giải”.  

 

“Nếu các người muốn tôi làm việc cho các người thì đừng nên làm khó anh Thanh, tôi có thể đi cùng các người, nhưng tôi có một yêu cầu, các người không được làm anh ấy bị thương, không riêng gì hôm nay mà còn cả sau này, các người không được động đến anh ấy, bằng không, ngày anh ấy gặp chuyện cũng là lúc tôi tự sát!”  

 

Phùng Tiểu Uyển nói với vẻ kiên định, không ai nghi ngờ lời cô ta cả.  

 

Dương Thanh vô cùng cảm động, anh muốn bảo vệ Phùng Tiểu Uyển, không ngờ kết quả lại là chẳng những anh không bảo vệ được Phùng Tiểu Uyển mà còn để Phùng Tiểu Uyển bảo vệ.  

 

Sắc mặt Khương Bằng u ám tới cực điểm, áp lực khổng lồ tràn ra từ lão ta, giáng lên người Dương Thanh.  

 

Khương Bằng nhìn chằm chằm vào Phùng Tiểu Uyển, hỏi: “Cô đang uy hiếp tôi à?”  

 

Phùng Tiểu Uyển không chịu yếu thế, đối mặt với Khương Bằng, nói với vẻ kiên định: “Tôi đang uy hiếp ông đấy! Nếu ông không tin thì cứ thử xem!”  

 

Khương Bằng vô cùng tức giận, chỉ muốn giết Phùng Tiểu Uyển, nhưng lão ta hiểu rõ giá trị của Phùng Tiểu Uyển.  

 

Dương Thanh siết chặt nắm tay, móng tay đâm rách lòng bàn tay, máu tươi rỉ qua kẽ tay, nhưng anh không hề thấy đau đớn, trong lòng anh hừng hực lửa giận.  

 

Anh muốn bảo vệ người bên cạnh mình, kết quả là chẳng bảo vệ được ai.  

 

Giờ anh đang giấu vợ con ở một nơi an toàn, còn chưa kịp gặp họ, Phùng Tiểu Uyển đã sắp bị đưa đi, khiến anh vô cùng uất ức.  

 

Thực lực!  

 

Vẫn do anh không đủ thực lực!  

 

Nếu anh có đủ thực lực, Khương Bằng làm gì được anh chứ?  

 

“Hừ!”  

 

Đúng lúc này, một giọng nói khinh miệt vang lên trong đầu Dương Thanh: “Chỉ là sâu kiến Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ mà thôi, nếu tôi ra tay thì giết như giết chó!”

 

Giọng nói này vang lên trong đầu Dương Thanh, trừ Dương Thanh ra, những người khác cũng không nghe thấy.  

 

“Tiền bối, chuyện này là thật à?”  

 

Dương Thanh lập tức vui mừng, vội thầm hỏi.  

 

Anh suýt quên mất việc linh hồn Ma Thần có thể mượn cơ thể anh để chiến đấu.  

 

Anh đã thỏa thuận với linh hồn Ma Thần, cho phép linh hồn Ma Thần tiếp tục ở lại trong người anh, nhưng khi đến lúc sống còn, Ma Thần phải ra tay giúp anh.  

 

Giọng Ma Thần tiếp tục vang lên: “Tôi là Ma Thần, sao lại lừa tên nhóc con như cậu chứ? Bây giờ cơ thể cậu đã được cải tạo, cường độ vượt xa trước kia, ngay cả cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm thực thụ cũng chưa chắc đã hơn cậu”.  

 

“Cường độ cơ thể cậu càng mạnh, thực lực mà tôi phát huy được qua cơ thể cậu cũng mạnh hơn, cậu cứ xem như đây là một cơ hội rèn luyện, đánh cược xem sao, tới lúc sống còn, tôi sẽ ra tay”.  

 

Nghe thấy Ma Thần nói thế, rốt cuộc Dương Thanh cũng yên tâm.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK