Dương Thanh dám uy hiếp Hà Hồng Viễn về việc chọn người thừa kế nhà họ Hà thì cũng thôi, điều khiến đám đông bất ngờ là trong lời nói của Trương Kế - phó thống lĩnh chiến vực Trung Châu cũng có ý uy hiếp.
Trương Kế đại diện cho cả chiến vực Trung Châu, thái độ của ông ta cũng là thái độ của chiến vực Trung Châu.
Xem ra chiến vực Trung Châu đã rất bất mãn với hành động của nhà họ Hà rồi.
Sắc mặt Hà Hồng Viễn khó coi tới cực điểm, lão ta có thể mặc kệ sự uy hiếp của Dương Thanh, nhưng không thể không thận trọng với Trương Kế!
“Phó thống lĩnh Trương, dù gì ông cũng là một trong bốn phó thống lĩnh của chiến vực Trung Châu, ông can thiệp vào việc của nhà họ Hà chúng tôi như thế, cũng hơi quá đáng nhỉ?”
Đúng lúc này, một giọng nói không đúng lúc vang lên.
Đám đông nhìn sang, thấy Hà Chí đang tức giận nhìn chằm chằm vào Trương Kế.
Ông ta cứ tưởng mình sẽ không liên quan gì đến vị trí người thừa kế nữa, không ngờ vào lúc quan trọng, Hà Hồng Viễn lại đổi ý.
Khó khăn lắm mới có hy vọng, Trương Kế lại mở miệng xen vào.
Ánh mắt Trương Kế trở nên lạnh lẽo, ông ta lạnh lùng nhìn Hà Chí rồi rời mắt, nhìn Hà Hồng Viễn, cười khẩy: “Chỉ là việc của nhà họ Hà thôi, chiến vực Trung Châu không thèm can thiệp!”
“Tôi chỉ tốt bụng nhắc nhở, còn nhà họ Hà định chọn thế nào thì đó là chuyện của nhà ông”.
Ông ta nói rồi đứng dậy, quay người rời đi.
Đến khi đi đến cửa sảnh tiệc, ông ta bỗng đứng lại, nói lớn: “Các vị, tám giờ tối nay có tiệc ở khách sạn Trung Châu, đừng quên tham gia nhé!”
Sau khi dứt lời, ông ta rảo bước rời đi.
Tuy ông ta đã nói chiến vực không có hứng thú với việc nhà họ Hà, nhưng những người đang có mặt đều đến từ các gia tộc lớn ở Trung Châu, đương nhiên họ hiểu chiến vực Trung Châu vô cùng bất mãn khi thấy nhà họ Hà bắt tay với thế gia Cổ Võ.
“Chủ gia tộc họ Hà, tôi vừa nhớ ra sáng nay tôi còn một cuộc họp rất quan trọng, tôi đi trước đây!”
“Chủ gia tộc họ Hà, sản nghiệp nhà tôi gặp vấn đề, tôi phải về ngay, tôi đi trước nhé!”
“Chủ gia tộc họ Hà, tôi còn việc khác nên đi trước đây!”
...
Trong lúc nhất thời, các ông lớn ở Trung Châu đều đứng dậy, kiếm cớ rời đi.
Trong số những người này, tuy vẫn có rất nhiều người phân vân giữa thế gia Cổ Võ và hội trưởng lão thế tục, nhưng họ cũng hiểu nhà họ Hà đã hoàn toàn đắc tội với chiến vực Trung Châu, tức là đắc tội với hội trưởng lão.
Thậm chí có thể xem như nhà họ Hà đã đắc tội với cả gia tộc Cổ Võ họ Trần.
Họ không biết nhà họ Hà còn tương lai không, giờ chỉ có thể mau chóng rời đi, tránh tai bay vạ gió.
Người nhà họ Hà nhìn các ông lớn Trung Châu rời đi, sắc mặt ai cũng khó coi.
Nhà họ Hà là gia tộc giàu nhất Trung Châu, là một trong những gia tộc hàng đầu, đã bao giờ gặp chuyện này đâu cơ chứ?
Hà Hồng Viễn siết chặt nắm tay, trong mắt hừng hực lửa giận.