Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cảm nhận được khí thế tăng vọt của Đỗ Khắc, Kim Huy lặng lẽ nhíu mày, nét mặt cũng nghiêm nghị hơn.  

 

Từ khi còn trẻ, Kim Huy và Đỗ Khắc đã là đối thủ cạnh tranh, một người là đệ tử thân truyền của tông chủ, người kia là cháu ruột của Đỗ Thất, nhưng Kim Huy luôn hơn Đỗ Khắc một bậc.  

 

Nhưng bây giờ, Đỗ Khắc sắp đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, còn Kim Huy thì vẫn ở Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, không thể biết được thắng thua sẽ thuộc về ai.  

 

“Ha ha, tốt lắm!”  

 

Trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của Đỗ Thất đang quan sát trận chiến xuất hiện nụ cười.  

 

Lão ta có rất nhiều cháu trai, tuy Đỗ Khắc cũng không phải người có thiên phú mạnh nhất, nhưng cũng xem như đứng hàng đầu trong số đó, bây giờ cảnh giới của ông ta có thể vượt qua Kim Huy, Đỗ Thất rất mừng.  

 

Đỗ Bá đang ngồi ở ghế chính cười nói: “Không ngờ Đỗ Khắc sắp đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ rồi, sau bao năm so đấu với Kim Huy, chênh lệch giữa hai người ngày càng bé”.  

 

Nụ cười trên mặt Đỗ Thất lập tức biến mất, lão ta bất mãn nói: “Gì mà chênh lệch ngày càng bé? Chẳng lẽ anh không cảm nhận được, tuy hai bên đều có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nhưng Đỗ Khắc gần với Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ hơn à?”  

 

Với tư cách là sư phụ của Kim Huy, Đỗ Bá biết rõ thực lực của đồ đệ mình cũng mạnh, lão ta cười nói: “Nền tảng của Kim Huy rất vững, thật ra nó có thể đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ lâu rồi, nhưng nó theo đuổi sự hoàn mỹ, muốn củng cố cảnh giới vững chắc hơn rồi mới đột phá”.  

 

“Tuy Đỗ Khắc gần với Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ hơn, nhưng nếu bàn về tích lũy của hai người khi ở cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, Kim Huy vẫn hơn một bậc, nếu Đỗ Khắc định đánh bại Kim Huy chỉ với ưu thế yếu ớt về cảnh giới thì xa vời lắm”.  

 

Nghe thấy Đỗ Bá nói thế, vẻ không vui trên mặt Đỗ Thất lập tức trở thành vẻ tức giận, lão ta vỗ bàn cái “rầm”, giận dữ nói: “Đồ đệ anh tích lũy ở cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ nhiều hơn ư? Tôi nói cho anh biết, cháu tôi mạnh hơn đồ đệ anh nhiều!”  

 

“Cháu tôi mới hơn 40 tuổi mà cảnh giới đã tiếp cận Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, khắp Võ Tông, mấy ai sánh bằng thiên phú như thế chứ?”  

 

“Nếu Dương Thanh kia tới, có lẽ còn không chịu nổi một chiêu của Đỗ Khắc đâu”.  

 

“Ha ha!”  

 

Đúng lúc này, Đỗ Trọng đang ngồi cạnh Đỗ Bá bỗng cười lạnh: “40 tuổi vẫn chưa đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ mà dám nói là thiên phú xuất sắc à? Trước mặt cậu Thanh, đó chỉ là rác rưởi! Cậu Thanh còn chưa đầy 30 tuổi mà đã đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ rồi, thực lực còn sánh ngang với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.  

 

Đỗ Trọng đã thấy Đỗ Thất chướng mắt từ lâu, trước đó ông ta vẫn nhịn được, nhưng giờ Đỗ Thất chửi Dương Thanh, ông ta không nhịn được nữa.  

 

“Hỗn xược!”  

 

Đỗ Thất tức giận quát rồi tung chưởng về phía Đỗ Trọng.  

 

“Ầm!”  

 

Trong chớp mắt, Đỗ Bá lập tức giơ tay chặn đòn tấn công của Đỗ Thất lại.  

 

Khí thế cuồng bạo lan ra xung quanh, những cao thủ ngồi gần hai người đều bị khí thế mạnh mẽ này đẩy lùi.  

 

Đám đông đang nhìn về phía sân đấu võ lập tức chuyển sự chú ý sang trận đánh giữa Đỗ Thất và Đỗ Bá.  

 

Ai cũng ngơ ngác, hai người này đại diện cho sức chiến đấu mạnh nhất của Võ Tông, giờ lại đánh nhau à? Có chuyện gì vậy?  

 

Lúc này, nụ cười trên mặt Đỗ Bá đã hoàn toàn biến mất, lão ta nhìn Đỗ Thất với vẻ u ám, nét mặt lạnh tanh.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK