Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 

Dương Thanh nhìn về phía những người kia, trong lúc nhất thời, ba mươi cao thủ kia đều có vẻ sợ hãi, hai người mạnh nhất trong số họ đã bị Dương Thanh giết rồi.  

 

Trong số các cao thủ còn lại, người mạnh nhất mới đến Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, Dương Thanh có thể giết cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, nói gì đến họ chứ.  

 

Cho dù cả ba mươi người họ hợp sức, có lẽ còn chưa chạm được vào sợi tóc của Dương Thanh thì đã bị giết rồi.  

 

Dương Thanh hỏi: “Mọi người đến từ đâu?”  

 

Một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong vội nói: “Thưa minh chủ, trong số chúng tôi, chỉ có năm cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh đến từ nhà họ Đinh ở phía Bắc, có hai mươi cao thủ từ Siêu Phàm Nhị Cảnh tới Siêu Phàm Ngũ Cảnh do nhà họ Đinh bỏ tiền để thuê về, còn năm cao thủ bị gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý xem như vật phẩm, đưa cho nhà họ Đinh ở phía Bắc”.  

 

“Nhưng năm người chúng tôi cũng không có thiện cảm gì với gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý, bởi vì chúng tôi là nô lệ của gia tộc Bách Lý, ở gia tộc Bách Lý, họ cũng không coi chúng tôi như con người, chúng tôi chỉ có lòng căm thù với gia tộc Bách Lý thôi!”  

 

Sau khi ông ta dứt lời, một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ khác cũng nói: “Đúng đúng đúng, năm người chúng tôi đều là nô lệ đê tiện nhất của gia tộc Bách Lý, nếu không vì bất đắc dĩ, chúng tôi đã rời khỏi gia tộc Bách Lý từ lâu rồi”.  

 

“Hy vọng minh chủ Dương có thể chấp nhận chúng tôi, chúng tôi thề, kiếp này sẽ không phản bội Võ Minh, nếu phản bội thì trời tru đất diệt, chết không yên lành!”  

 

“Xin minh chủ Dương chấp nhận chúng tôi, chúng tôi xin quy phục Võ Minh, toàn tâm toàn ý phục vụ Võ Minh!”  

 

...  

 

Trong lúc nhất thời, các cao thủ đó thi nhau cầu khẩn.  

 

Dương Thanh thản nhiên nhìn đám người này, anh cũng không rõ họ có nói thật không, nhưng xem ra không giả.  

 

Hơn nữa, cho dù những người này muốn gây chuyện thì cũng không tạo được sóng gió gì khi có anh ở đây.  

 

Cho dù không có anh ở đây, sau này Võ Minh vẫn có Đỗ Trọng và Ninh Thiên Hòa, cũng có thể trấn áp đám người này.  

 

Dương Thanh nghĩ ngợi rồi nhìn về phía Ninh Thiên Hòa: “Ông nghĩ sao?”  

 

Ninh Thiên Hòa nói: “Tôi nghĩ có thể để năm cao thủ của nhà họ Đinh cút đi! Còn 25 cao thủ kia, nếu muốn thì ở lại, còn không thì cũng cút nốt”.  

 

“Với những người đồng ý ở lại Võ Minh, tạm thời xem biểu hiện của họ, chỉ cần họ đồng ý nghe theo sự quản lý của Võ Minh, sau này có thể khen thưởng họ theo cống hiến của họ với Võ Minh”.  

 

Dương Thanh gật đầu: “Được, cứ theo lời ông nói, chuyện khác giao cho ông!”  

 

Dương Thanh nói rồi lấy một viên đan dược ra, đưa cho Ninh Thiên Hòa rồi nói: “Đây là Phá Kính Đan, sẽ giúp cao thủ dưới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong có tỷ lệ đột phá một cảnh giới rất lớn, sau khi ông uống xong, chắc sẽ đột phá Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ”.  

 

Nghe thấy thế, Ninh Thiên Hòa lập tức mừng rỡ nói: “Cảm ơn minh chủ! Cảm ơn minh chủ ạ!”  

 

Những người khác đều nhìn về phía Ninh Thiên Hòa bằng ánh mắt hâm mộ.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK