Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nghe thấy ông ta nói thế, đám người đều cười ha hả.  

 

Ở giới Cổ Võ, không riêng gì Hạ Giới giới Cổ Võ, cả Trung Giới và Thượng Giới giới Cổ Võ cũng là nơi mạnh được yếu thua, cho dù là thiên tài thì sao chứ? Dám chống đối cao thủ của các gia tộc hàng đầu thì chỉ còn đường chết thôi.  

 

Huống hồ, Dương Thanh còn dám cãi lời minh chủ Thủ Hộ Minh - thế lực lớn nhất Hạ Giới giới Cổ Võ nữa.  

 

Ở cửa khách sạn Trung Châu, Dương Thanh bước xuống từ một chiếc Phaeton không bắt mắt lắm, anh bỗng ngẩng đầu nhìn lên mái nhà, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén.  

 

“Năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ, một cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong, bốn cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ”.  

 

Sát khí trong mắt Dương Thanh càng mãnh liệt hơn, huy động đội ngũ mạnh như thế để đối phó anh, đúng là bạo tay thật đấy.  

 

Nếu gặp phải đội ngũ mạnh như thế trước hôm nay, có lẽ anh sẽ không phần thắng, nhưng giờ thì khác rồi.  

 

Trong phòng họp ở tầng cao nhất của khách sạn Trung Châu, đám người Diệp Chiến Quốc và Mạnh Thiên Lan đều biến sắc.  

 

Họ cảm nhận được áp lực khổng lồ từ tầng thượng, tận mười mấy cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm, khắp thế tục, trừ hội trưởng lão ra, có lẽ không còn nơi nào có cao thủ mạnh như thế nữa.  

 

“Thống lĩnh Diệp!”  

 

Mạnh Thiên Lan bỗng nhìn về phía Diệp Chiến Quốc bên cạnh, nghiêm nghị nói: “Nếu…”  

 

Nhưng cô ta còn chưa dứt lời thì đã bị Diệp Chiến Quốc cắt ngang: “Không có nếu! Giờ cháu lập tức dẫn quân đoàn võ giả rời đi với chú!”  

 

Nghe thấy thế, Mạnh Thiên Lan lập tức biến sắc.  

 

“Thống lĩnh Diệp! Nếu chúng ta rời đi, tứ trưởng lão phải làm thế nào? Chẳng lẽ lại để mình tứ trưởng lão đối phó với tất cả ư?”  

 

Mạnh Thiên Lan lớn tiếng chất vấn, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận.  

 

Tuy Diệp Chiến Quốc không nói cho cô ta biết tứ trưởng lão là ai, nhưng cô ta cũng đã có suy đoán, nếu đúng là người đó thật thì cô ta càng không thể rời đi.  

 

Diệp Chiến Quốc nhíu mày, lạnh lùng nói: “Giờ chúng ta rời đi để làm chuyện khác, việc này là do tứ trưởng lão vừa ra lệnh!”  

 

Sau khi dứt lời, không đợi Mạnh Thiên Lan lên tiếng, Diệp Chiến Quốc đứng dậy, nhìn đám người trong phòng họp, nói lớn: “Các vị, giờ hãy mau chóng rời khỏi khách sạn Trung Châu”.  

 

Nghe thấy Diệp Chiến Quốc nói thế, mọi người lập tức nhốn nháo cả lên.  

 

“Thống lĩnh Diệp, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế? Chẳng phải ông vừa nói đúng bảy giờ, tứ trưởng lão sẽ tới ư? Giờ bảy giờ rồi, sao tứ trưởng lão vẫn chưa xuất hiện chứ?”  

 

“Đúng thế, chẳng phải ông vừa nói bảy giờ tối, tứ trưởng lão sẽ công bố quy định mới với người đại diện của năm thế gia Cổ Võ ở Trung Châu à? Nhưng đã bảy giờ rồi, cả người đại diện của năm thế gia Cổ Võ lẫn tứ trưởng lão đều chưa tới, có phải đã xảy ra chuyện gì không?”  

 

...  

 

Trong lúc nhất thời, đám người thi nhau nói.  

 

Từ sau khi kết giới tan vỡ, cao thủ của các thế gia Cổ Võ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ tiến vào Trung Châu, họ đã bị thế gia Cổ Võ ức hiếp rất nhiều.  

 

Giờ họ đã nhìn thấy hy vọng, nào ngờ còn chưa thấy mặt tứ trưởng lão, Diệp Chiến Quốc đã bảo họ rời đi.  

 

Diệp Chiến Quốc lập tức nhướng mày, lạnh lùng nói: “Tứ trưởng lão đã gặp người đại diện của năm thế gia Cổ Võ, giờ bảo các vị rời đi là tốt cho các vị, nếu các vị không đi, nhỡ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì cũng đừng trách chúng tôi đấy”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK