Cố Thái Sơ lắc đầu, nói với vẻ mặt u ám: “Trừ lúc qua lại khi làm ăn, chúng tôi và nhà họ Hà không còn quan hệ gì khác, càng không thể có ân oán được”.
Dương Thanh nói: “Nếu vậy, sao nhà họ Hà lại nhắm vào nhà họ Cố?”
Anh nói rồi nhìn về phía Thái Đức Hải và Vương Lâm.
Hai người lập tức biến sắc, Vương Lâm nói ngay: “Tứ trưởng lão, chúng tôi không biết gì thật, cậu cũng biết đấy, nhà họ Vương và nhà họ Thái chỉ là gia tộc thượng lưu ở Trung Châu thôi, không khác gì rác rưởi trước mặt gia tộc đỉnh cao như nhà họ Hà”.
“Một câu của nhà họ Hà có thể khiến gia tộc chúng tôi trở thành gia tộc hạng bét, nhà họ Hà sẽ không giải thích quá nhiều khi bảo chúng tôi làm gì, chỉ ra lệnh, hơn nữa người ra lệnh cho chúng tôi còn không phải chủ gia tộc họ Hà”.
Nghe thấy Vương Lâm nói thế, Dương Thanh như nắm bắt được thông tin quan trọng nào đó, anh hỏi thêm: “Ý ông là, người bảo các người nhắm vào nhà họ Cố không phải Hà Hồng Viễn, mà là người khác của nhà họ Hà à?”
Thái Đức Hải gật đầu: “Là con trai trưởng của Hà Hồng Viễn - Hà Chí!”
Vương Lâm cũng nói: “Đúng thế đúng thế, chính là Hà Chí! Những năm gần đây, Hà Hồng Viễn đã dần giao công việc trong gia tộc cho Hà Chí, rất nhiều người cũng nịnh bợ nhà họ Hà qua Hà Chí”.
“Chúng tôi còn không có tư cách gặp Hà Hồng Viễn, cũng phải thận trọng khi đối mặt với Hà Chí, chỉ sợ đắc tội chủ gia tộc họ Hà tương lai này”.
Nghe thấy hai người nói thế, Cố Thái Sơ như đang suy nghĩ điều gì đó, cũng khẽ gật đầu: “Họ nói không sai, những năm gần đây, Hà Hồng Viễn đã ngầm bồi dưỡng Hà Chí như người thừa kế, giao rất nhiều chuyện của nhà họ Hà cho Hà Chí xử lý”.
“Nhưng tôi vẫn không hiểu, nhà họ Cố không đắc tội Hà Chí, cũng chưa từng theo phe nào trong cuộc tranh giành quyền lực ở nhà họ Hà, sao Hà Chí lại muốn nhắm vào nhà họ Cố? Hơn nữa còn muốn tiêu diệt nhà họ Cố”.
Đúng lúc này, Cố Tư Tư chợt nói: “Có phải vì nhà họ Hà biết mình đã đắc tội tứ trưởng lão, sức ảnh hưởng của nhà họ Hà ở Trung Châu sẽ giảm mạnh, còn nhà họ Cố lại là gia tộc duy nhất rất gần với gia tộc đỉnh cao, một khi nhà họ Hà lụn bại, nhà họ Cố sẽ là gia tộc có thực lực trở thành gia tộc đỉnh cao nhất không nhỉ?”
Nghe thấy thế, mọi người nhìn về phía Cố Tư Tư.
Cố Tư Tư hơi căng thẳng, vội nói: “Tôi chỉ đoán thế, chứ không chắc chắn được”.
Cố Thái Sơ không đáp lời Cố Tư Tư mà nhìn về phía Dương Thanh.
Dương Thanh khẽ gật đầu.
Rõ ràng họ cũng nghĩ đến khả năng đó.
Đúng như Cố Tư Tư nói, nhà họ Hà đã đắc tội với Dương Thanh, chắc chắn sẽ lụn bại, còn nhà họ Cố lại là gia tộc duy nhất rất gần với gia tộc đỉnh cao, rất có thể sẽ thay thế nhà họ Hà, trở thành gia tộc hàng đầu mới ở Trung Châu.
“Tứ trưởng lão, chúng tôi đi được chưa ạ?”
Vương Lâm bỗng dè dặt hỏi, Thái Đức Hải cũng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, sợ Dương Thanh bất ngờ ra tay với họ.
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Cút!”
“Cảm ơn tứ trưởng lão, chúng tôi cút ngay đây!”
Hai người lập tức mừng rỡ, vội rời đi.
Thấy Vương Lâm và Thái Đức Hải rời đi, Cố Tư Tư lập tức cuống lên, nói: “Tứ trưởng lão, họ suýt cho người tiêu diệt nhà họ Cố, cứ thả họ đi như thế à?”
“Im miệng!”
Dương Thanh chưa nói gì, Cố Thái Sơ đã quát Cố Tư Tư rồi nói: “Nhà họ Vương và nhà họ Thái không thể gây nên sóng gió gì, hôm nay tứ trưởng lão đã ra mặt, sau này có cho họ một trăm lá gan thì họ cũng không dám ra tay với nhà họ Cố nữa”.
Bị Cố Thái Sơ mắng, mắt Cố Tư Tư đỏ hoe, vô cùng ấm ức.
Hạ Lâm không nói gì, nhưng lại chớp đôi mắt to tròn, nhìn Dương Thanh, không biết đang nghĩ gì.
Cố Thái Sơ chợt nói: “Các cháu vào trong đi!”
“Vâng!”
Hạ Lâm và Cố Tư Tư quay người rời đi.
Sau khi hai cô gái rời đi, Cố Thái Sơ mới nhìn Dương Thanh, áy náy nói: “Tứ trưởng lão, gây thêm phiền phức cho cậu rồi!”