Thái độ của Đinh Văn Trác hống hách tới cực điểm, rõ ràng ông ta chỉ có thực lực Siêu Phàm Lục Cảnh, nhưng lại được cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ bảo vệ nên không hề sợ hãi.
Ông ta nhìn Vạn Tề như thể Vạn Tề nhất định phải nghe lời ông ta, nét mặt Vạn Tề thay đổi liên tục.
“Vạn Tề, ông đừng tin Đinh Văn Trác, nếu để ông ta trở thành minh chủ Võ Minh thật thì Võ Minh sẽ biến thành Võ Minh của gia tộc Cổ Võ, chúng ta đều là người thế tục, biết rõ gia tộc Cổ Võ vẫn luôn nhòm ngó thế tục, nếu để họ kiểm soát cao thủ thế tục, sau này cả Chiêu Châu sẽ là thiên hạ của gia tộc Cổ Võ”.
Ninh Thiên Hòa vội nói, trên mặt tràn ngập vẻ lo lắng: “Bây giờ chúng ta phải hợp sức thì mới giải quyết được phiền phức trước mắt này”.
Vạn Tề và Ninh Thiên Hòa Hà đều có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, sức chiến đấu của Mã Siêu cũng cực mạnh, sánh ngang với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, Võ Minh cũng có mấy chục cao thủ Siêu Phàm Cảnh.
Chỉ cần đối phó được hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ đằng sau Đinh Văn Trác thì sẽ thay đổi được tình hình bây giờ ngay.
Nếu Vạn Tề, Ninh Thiên Hòa và Mã Siêu hợp sức với nhau, không phải là không có cơ hội.
Đinh Văn Trác cười lạnh: “Đúng là điếc không sợ súng!”
Ông ta nói rồi nhìn Vạn Tề: “ Vạn Tề, sự kiên nhẫn của tôi có hạn, tôi cho ông thêm một phút cuối cùng để suy nghĩ, sau một phút, nếu ông vẫn chưa thể quyết định, tôi sẽ xem như ông định đối đầu với tôi, khi đó cũng đừng trách tôi không khách sáo!”
Hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ sau lưng Đinh Văn Trác đều lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vạn Tề và Ninh Thiên Hòa, chỉ cần Đinh Văn Trác ra lệnh, họ sẽ ra tay ngay.
Mã Siêu vốn đang kìm nén sức mạnh của Thị Huyết Châu, nào ngờ giờ lại có thêm kẻ địch mạnh, anh ta không quan tâm nhiều được nữa, tiếp tục để sức mạnh của Thị Huyết Châu lan ra từ cơ thể.
Anh ta biết rõ một khi Ninh Thiên Hòa thất bại, Dương Thanh sẽ gặp nguy hiểm ngay.
Một phút trôi qua rất nhanh chóng.
Vạn Tề mãi vẫn không trả lời, Đinh Văn Trác híp mắt, nhìn Vạn Tề: “Rượu mời không uống, lại thích uống rượu phạt! Nếu ông đã muốn chết, vậy tôi sẽ giúp ông!”
Đúng lúc Đinh Văn Trác chuẩn bị ra lệnh, rốt cuộc Vạn Tề cũng hạ quyết tâm, vội nói: “Tôi đồng ý trở thành phó hội trưởng của Võ Minh!”
Nghe thấy thế, Ninh Thiên Hòa lập tức biến sắc, vội nói: “Vạn Tề! Ông biết hậu quả của việc này là gì không?”
Vạn Tề lạnh lùng nói: “Ninh Thiên Hòa, im đi! Làm gì là chuyện riêng của tôi, ông không đủ tư cách quan tâm đến”.
“Ha ha, tốt lắm!”
Đinh Văn Trác hết sức vui mừng, cười nói: “Nếu vậy, từ hôm nay, Vạn Tề chính là phó hội trưởng Võ Minh”.
Ông ta nhìn quanh, nói lớn: “Các vị, tôi đến từ nhà họ Đinh - một trong năm gia tộc lớn phía Bắc, hôm nay cố tình dẫn rất nhiều cao thủ đỉnh cao ở phía Bắc tới gia nhập Võ Minh. Tôi tin dưới sự lãnh đạo của tôi, Võ Minh sẽ càng mạnh mẽ hơn, hy vọng mọi người có thể chung tay góp sức với tôi, để Võ Minh trở thành thế lực hàng đầu thế giới!”
Tất cả cao thủ Võ Minh đều im lặng, sao họ lại không biết hai cao thủ phía sau Đinh Văn Trác cũng không phải người nhà họ Đinh, mà đến từ gia tộc Cổ Võ phía sau nhà họ Đinh chứ.
Còn Đinh Văn Trác chỉ là con rối mà gia tộc Cổ Võ đẩy ra.
Chỉ cần Đinh Văn Trác nắm giữ Võ Minh, sau này Võ Minh sẽ thực sự trở thành một nhánh của gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý ở thế tục.