Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước ánh mắt có vẻ bình tĩnh của Dương Thanh, Yoshida Dazuo đang định nói mấy câu tàn nhẫn không khỏi rùng mình, không nói nốt nữa.  

 

Ông ta như cảm nhận được, ánh mắt bình tĩnh của Dương Thanh đang che giấu cơn giận thế nào, ngay cả cao thủ mà ông ta trả giá cao để mời về cũng bị người thanh niên trước mặt đá bay, ông ta làm gì được chứ?  

 

Đúng lúc này, một người trung niên kích động chạy ra khỏi tập đoàn Nhạn Thanh.  

 

“Chủ tịch, cuối cùng cậu cũng về rồi!”  

 

Sau khi bước đến trước mặt Dương Thanh, Lạc Bân mừng phát khóc, trên mặt tràn ngập vẻ kích động, ông ta đã chờ ngày này khoảng nửa năm rồi.  

 

Đương nhiên Yoshida Dazuo cũng biết thân phận của Lạc Bân, nghe thấy Lạc Bân gọi Dương Thanh là chủ tịch, ông ta hiểu ngay, nét mặt hết sức đờ đẫn.  

 

Người đàn ông đó về rồi à?  

 

Ở Yến Đô có rất nhiều lời đồn về Dương Thanh, Yoshida Dazuo nghĩ tới những thông tin liên quan tới Dương Thanh, lại nghĩ đến việc mình còn sống, bỗng cảm thấy quá may mắn, bằng không, sao ông ta có thể sống sót trong tay người đàn ông mạnh mẽ này được?  

 

Ông ta vội quay người bỏ chạy, thậm chí mặc kệ cả cao thủ mà ông ta đã trả giá cao để mời về.  

 

Dương Thanh nhìn Lạc Bân đang kích động, cảm thấy rất áy náy, anh đã dây vào rất nhiều phiền phức, lại ném tập đoàn Nhạn Thanh cho Lạc Bân xử lý, nếu không có Lạc Bân, có lẽ tập đoàn Nhạn Thanh đã tiêu tùng từ lâu rồi.  

 

Dương Thanh nhìn Lạc Bân một lúc lâu, chợt nói: “Ông vất vả rồi!”  

 

Mấy chữ đơn giản này khiến người đàn ông trung niên đã gần năm mươi tuổi như Lạc Bân bỗng cảm thấy mọi ấm ức mà mình phải chịu nửa năm qua đều biến mất, mắt ông ta đỏ hoe, nước mắt chảy dài trên mặt, ông ta vội đưa tay lau.  

 

“Chủ tịch, cậu mau vào đi!”  

 

Lạc Bân vội dẫn Dương Thanh vào tòa nhà của tập đoàn Nhạn Thanh.  

 

Ở tầng cao nhất của tòa nhà, trong văn phòng Lạc Bân.  

 

Dương Thanh ngồi trên ghế sofa, Lạc Bân ngồi cạnh, kể hết những chuyện có liên quan đến tập đoàn Nhạn Thanh trong nửa năm qua.  

 

Sau khi ông ta nói xong thì đã một tiếng sau, mà ông ta mới nói qua thôi đấy.  

 

Cho dù ông ta chỉ nói đại khái, Dương Thanh cũng biết trong nửa năm qua, Lạc Bân đã nỗ lực đến mức nào, phải chịu áp lực lớn bao nhiêu, nếu không có cao thủ mà Dương Thanh sắp xếp trước khi đi âm thầm bảo vệ, có lẽ Lạc Bân đã bị ám sát từ lâu rồi.  

 

“Chủ tịch, rất xin lỗi, tôi không giữ được tập đoàn Thuận Thiên, bây giờ tập đoàn Thuận Thiên đã bị người của gia tộc Yoshida nước Dương lấy lại, không những thế, tập đoàn Nhạn Thanh cũng chịu thiệt hại nặng nề, doanh thu bị ảnh hưởng mạnh”.  

 

Sau khi kể xong, Lạc Bân áy náy nói.  

 

Dương Thanh giao cho ông ta một tập đoàn Nhạn Thanh hết sức mạnh mẽ, kết quả mới nửa năm, tập đoàn Nhạn Thanh đã bị thiệt hại nặng nề, ngay cả tập đoàn Thuận Thiên mà Dương Thanh giành được cũng bị gia tộc Yoshida lấy lại.  

 

Dương Thanh lắc đầu, mở miệng nói: “Đây không phải lỗi của ông, gia tộc Yoshida là một trong ba tài phiệt lớn ở nước Dương, có tài lực hùng hậu, nếu họ muốn nắm giữ thị trường Yến Đô thì không quá khó”.  

 

“Ông kiên trì được đến giờ đã là tốt lắm rồi, nhưng ông cứ yên tâm, những chuyện sau này giao cho tôi, tôi cũng muốn xem xem dã tâm của gia tộc Yoshida lớn đến mức nào”.  

 

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Lạc Bân biết những gì mà gia tộc Yoshida sắp đặt ở Yến Đô sắp kết thúc.  



Ông ta đi theo Dương Thanh lâu như thế, vẫn chưa thấy ai chiếm được lợi ích từ anh, hơn nữa Dương Thanh còn rất ghét người nước Dương. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK