Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ còn lại Dương Thanh vẫn đang khoanh chân ngồi trên mặt đất, một luồng hơi thở lạnh đến rùng mình đang tràn ra từ trong cơ thể anh.

Thiên kiếp trên bầu trời của Thiên Hải Tông, dường như cũng đang chuẩn bị sẵn sàng giáng xuống bất cứ lúc nào.

Lúc này, Dương Thanh đã hoàn toàn rơi vào trạng thái quên mình, không còn biết gì về tất cả những chuyện đang xảy ra xung quanh bản thân mình.

Dường như anh đang bước vào một vòng lặp luân hồi, bên trong vòng luân hồi này, anh là một tiều phu, cả đời mưu sinh bằng việc lên núi đốn củi, cho đến một hôm, anh vung chiếc rìu đốn củi vô số lần, sau một lần vung rìu, không gian lập tức bị vạch ra một khe nứt, vô số ánh sáng màu vàng kim phun ra từ trong khe nứt, lập tức khiến anh thức tỉnh bản năng võ thuật thiên phú của mình.

Ngay sau đó, anh ấy lại tiến vào một vòng luân hồi khác, ở kiếp này, anh là một kẻ vô dụng, từ nhỏ đã bị các anh chị em trong dòng họ bắt nạt, thậm chí đến cả bố mẹ ruột cũng xem thường anh, anh chịu cảnh một mình lẻ loi đơn độc, cuối cùng anh đành rời khỏi gia tộc, thầm lập lời thề, rồi sẽ có một ngày khiến cho tất cả những người ở đây phải hối hận, sau khi trải qua tháng năm dài dằng dặc, cuối cùng anh cũng đã đứng trên đỉnh cao của giới võ thuật, thế nhưng dòng họ võ thuật mà khiến anh ghi hận kia, đã bị diệt vong từ lâu rồi.

Từng kiếp, từng kiếp luân hồi trôi qua, giống như tia chớp điện lóe lên chớp nhoáng trong đầu của anh.

Mỗi lần vượt qua một kiếp luân hồi, hơi thở trên người anh lại mạnh mẽ dồi dào hơn một phần, mãi cho đến khi trải qua chín chín tám mốt kiếp luân hồi, một luồng khí tức khủng khiếp phun trào ra từ trong cơ thể của anh.

“Gàooo!”

Đột nhiên, vô số con rồng sấm sét gầm rú lên, như thể chúng đang triều bái quân vương của chúng vậy.

“Bùm!”

Chỉ một giây sau, một cảnh tượng mà khiến tất cả mọi người ở đây phải kinh hãi khiếp sợ đã xảy ra, những con rồng sấm sét đang phủ kín bầu trời, đều cùng nhau quỳ xuống dưới chân Dương Thanh.

Cảnh tượng khiến mọi người sợ điếng hồn.

Tia chớp đầy trời hóa thành cả đàn rồng đồng loạt giáng xuống nuốt chửng Dương Thanh.

“Rầm rầm rầm!”

Mặt đất rung lắc như thể không gian sắp sụp đổ.

“Ai có thể cho tôi biết đây thật sự là thiên kiếp sao?”

Có người ngơ ngác hồi lâu, không nhịn được mới lên tiếng hỏi.

Lúc này, Dương Thanh đã chui vào trong thiên lôi, mọi người chỉ nhìn thấy ánh chớp chói mắt tỏa ra từ chỗ mà Dương Thanh mới đứng ban nãy, hoàn toàn không nhìn thấy Dương Thanh đâu cả.

Đừng nói là đệ tử bình thường của Thiên Hải Tông, dù là tông chủ thì cũng phải há hốc mồm, ông ta chỉ còn cảm giác là mình mù rời.

Thân là một trong những cao thủ đứng đầu Trung Giới giới Cổ Võ, ông ta lại không thể nhìn thấu cách Dương Thanh độ thiên kiếp.

“Tên nhóc tới từ thế tục kia chắc đã tan thành mây khói rồi nhỉ?”

”Chắc chắn hắn đã chết rồi, thiên kiếp mạnh mẽ như vậy, dù là võ sư Thiên Cảnh lục phẩm cũng không thể vượt qua!”

“Không thể không thừa nhận là thanh niên tới từ thế tục này rất mạnh! Nếu hắn không chết, e là sẽ tiến vào Thượng Giới giới Cổ Võ, nhưng tiếc là mạnh như thế vẫn phải chết dưới thiên kiếp”.

...

Một đám người Thiên Hải Tông bắt đầu mở miệng nói lung tung.

“Cậu Dương!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK