Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Lúc này, thậm chí người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp đã không thèm che giấu ham muốn của bản thân đối với bí mật của Dương Thanh nữa, lão ta không ngần ngại nói thẳng ra việc muốn anh giao bí mật ra cho mình.

Trong mắt lão ta, kiểu gì Dương Thanh cũng phải chết nên bản thân cũng chẳng cần phải giữ gìn hình tượng cao cả của người bảo vệ làm gì.

Đôi mắt đỏ ngầu của Dương Thanh nhìn chằm chằm vào người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, Đại Đạo Thiên Diễn Kinh không ngừng vận chuyển, nỗ lực bổ sung đầy đủ thể lực cho anh.

Thế nhưng vì anh bị thương quá nặng, cho dù đã cố gắng vận chuyển Đại Đạo Thiên Diễn Kinh liên tục vẫn không thể khôi phục toàn bộ thể lực trong thời gian ngắn.

Chẳng lẽ, hôm nay anh thật sự phải bỏ mình ở chỗ này ư?

Đúng lúc đó, rất nhiều bóng người bỗng nhiên xuất hiện trong đầu Dương Thanh. có Tần Thanh Tâm và Tiêu Tiêu, có Tần Y và Tần Đại Dũng, còn có cả Thượng Quan Cao Dương đã chết đi và vô số những người khác nữa.

"A!"

Dương Thanh đột nhiên tức giận gào lên, sức mạnh trong cơ thể bạo phát, cố gắng muốn tránh thoát cái chân của người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp.

Nhưng vì cơ thể bị thương quá nặng, đã vậy cảnh giới võ thuật cũng kém xa người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, thế nên chỉ với trạng thái bây giờ của anh thì cho dù có dốc toàn lực chắc gì đã đánh lại được một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh như lão ta?

"Đúng là không biết tự lượng sức mình!"

Người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp khẽ cười một tiếng, bỗng nhiên gia tăng sức mạnh của cái chân đang đạp trên lồng ngực Dương Thanh, lạnh giọng nói: "Đã như vậy thì mày chết đi cho xong!"

Bây giờ, Dương Thanh cảm thấy bản thân mình thật sự sắp chết.

"Ha ha, đường đường là một người bảo vệ Hoàng tộc thế mà lại muốn moi bí mật của một cậu nhóc đời sau, lẽ nào ông không sợ chuyện này sẽ bị truyền đi sao?"

Một giọng nói đầy trêu tức chợt vang lên.

"Ai?"

Người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp giật mình, lớn tiếng quát.

Đúng lúc này, một ông lão mặc áo vải đen từ từ đi tới.

"Ông là ai?"

Người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp cất tiếng hỏi người vừa đến, nhưng trong lòng thì tràn ngập kinh hãi.

Bởi vì lão ta có thể cảm nhận được uy thế rất lớn từ trên người ông lão mặc áo vải này. Bản thân đã là cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh rồi ấy thế mà ông lão này còn có thể khiến lão ta cảm thấy áp lực, điều đó chứng tỏ cảnh giới võ thuật của ông lão này ít nhất là Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, thậm chí còn có thể là Siêu Phàm Bát Cảnh.

Trên thế giới, số lượng cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh chân chính chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, thế mà bây giờ lại có một người bí ẩn rất có khả năng là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh xuất hiện. Có thể tưởng tượng được người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp đang thấy kinh hoàng đến mức nào.

"Bạn nhỏ, cậu có thể kiên trì thêm chút nữa không?"

Ông lão mặc áo vải chợt nhìn về phía Dương Thanh đang bị người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp đạp dưới chân, hỏi.

Tuy anh không rõ thân phận của đối phương nhưng vẫn có thể cảm nhận được ông ấy đến để giúp mình.

Dương Thanh cố nén cảm giác choáng váng như sắp hôn mê, đưa mắt nhìn ông lão mặc áo vải, khóe miệng nhếch lên vẽ ra một nụ cười rực rỡ đáp: "Nhịn được chứ!"

"Khá lắm!"

Ông lão mặc áo vải khẽ gật đầu rồi mới nhìn người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, mở miệng bảo: "Ông không cần biết tôi là ai, chỉ cần biết tôi muốn dẫn cậu ấy đi là được".

Một câu tưởng chừng như nhẹ tựa mây bay của ông cụ thế nhưng lại có thể làm cho người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp cảm nhận được một luồng uy thế như có như không.

Lão ta bỗng nhiên có một loại ảo giác, nếu như mình thật sự ra tay giết Dương Thanh thì e là đã bị ông lão mặc áo vải trước mặt giết chết trước khi kịp thực hiện rồi.

Thế nhưng, đường đường là người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, bế quan tu hành nhiều năm như vậy, đã bao giờ lão ta bị người ta uy hiếp thế này?

Làm sao lão ta có thể buông tha cho Dương Thanh dễ dàng như vậy?

"Tôi chẳng cần biết ông là ai, cũng mặc kệ thân phận của ông là gì, thằng nhãi này dám ra tay với Hoàng tộc họ Diệp làm cho nguyên khí của Hoàng tộc bị thương nặng, đương nhiên sẽ phải trả một cái giá đắt rồi!"

Người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp lạnh giọng nói.

Những người đã đạt đến cảnh giới này như bọn họ đâu dễ bị một câu của đối phương dọa cho sợ?

"Ha ha!"

Ông lão mặc áo vải nghe vậy cũng chẳng tức giận, vẫn giữ dáng vẻ nhẹ như gió thoảng mây bay, thản nhiên cười đáp: "Nếu ông đã muốn giết cậu ấy như thế thì cứ giết thôi!"

Dường như ông ấy không hề lo lắng người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp thật sự sẽ giết Dương Thanh.

Nhìn dáng vẻ vô cùng bình tĩnh của ông lão áo vải, sự kinh ngạc trong lòng càng nhiều hơn khiến người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp cảm thấy do dự, trong phút chốc không quyết định được.

Chỉ cần lão ta dẫm chân một cái thôi là đã có thể lấy mạng Dương Thanh, nhưng sau đó thì sao?

"Hình như ngài đây nhúng tay vào chuyện của Hoàng tộc họ Diệp không thích hợp cho lắm thì phải?", người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp mở miệng hỏi.

Ông lão mặc áo vải lạnh nhạt cười, trả lời: "Tôi chỉ muốn dẫn cậu ấy đi, nhưng chính ông không muốn mà, vừa nãy chẳng phải tôi đã nói ông cứ giết cậu ấy rồi sao? Tôi sẽ không nhúng tay đâu!"

Ông cụ càng tỏ ra nhẹ nhàng, người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp càng thấy áp lực.

Ông cụ vừa dứt lời thì không thèm nhìn người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp thêm lấy một cái mà bước sang bên cạnh, đưa mắt về Hoàng phủ họ Diệp ở phía xa xa dưới chân Hoàng Sơn.

Ông cụ bỗng nhiên nhặt một cục đá to chừng nắm tay trên mặt đất lên, ước lượng trong tay một chốc rồi ném tới Hoàng phủ họ Diệp.

"Ầm!"

Ngay sau đó, một tiếng vang rất lớn truyền đến từ Hoàng phủ họ Diệp, chỉ thấy một pho tượng đá vốn sừng sững ở trung tâm Hoàng phủ ầm ầm vỡ vụn.

"Giờ thì hợp mắt hơn nhiều rồi".

Ông lão mặc áo vải khẽ mỉm cười, vỗ tay một cái rồi nói.

Sau khi người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp nhìn thấy ông cụ tiện tay ném ra một cục đá thôi đã có thể khiến cho pho tượng đá sừng sững ở trung tâm Hoàng phủ họ Diệp vỡ nát, trong lòng lão ta cảm thấy kinh hãi không thôi.

Bởi vì bên dưới pho tượng đá kia chính là mật thất lão ta bế quan tu hành, chuyện này ngoại trừ lão ta ra thì không ai biết.

Thế nhưng bây giờ, ông lão mặc áo vải này chỉ tuỳ tiện ra tay một cái thôi đã có thể đánh nát tượng đá ấy, không biết ông cụ làm vậy là vì biết bên dưới tượng đá mới là nơi bế quan tu hành của lão ta hay là do thấy pho tượng đá ấy không hợp mắt thật?

Nếu như chỉ vì thấy pho tượng không hợp mắt thì cũng thôi, thế nhưng lỡ như ông cụ biết bí mật dưới pho tượng đá kia thì sao?

"Nếu như tôi nhớ không lầm thì pho tượng đá này đã nằm đó từ trăm năm trước rồi. Nhưng mà trăm năm qua đi, tôi chưa từng nghe nói pho tượng này được tu sửa, không biết vì sao nó còn có thể sừng sững không ngã như còn mới thế?"

Ông lão mặc áo vải thình lình nhìn về phía người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, cười ha ha hỏi.

Một câu hỏi đơn giản bâng quơ như chỉ là “Hôm nay ăn gì thế?” của ông lão mặc áo vải lại làm cho người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp hoảng hốt. Quả nhiên kết quả đúng như những gì lão ta suy đoán, ông lão mặc áo vải này đã biết bên dưới tượng đá chính là nơi mình bế quan tu hành rồi.

Nơi đó cất giấu bảo bối cả đời này của lão ta, nếu như thật sự bị người khác phát hiện, tâm huyết cả đời của lão ta coi như mất trắng.

Tượng đá kia trăm năm vẫn sừng sững không ngã mà không cần tu sửa gì là vì mỗi ngày lão ta đều bí mật tu luyện trong mật thất bên dưới. Tượng đá được tắm trong khí thế võ thuật qua bao năm trước mặt mọi người, không bị mưa tuyết ảnh hưởng, mới có thể bảo tồn một cách hoàn chỉnh lâu như vậy.

"Không phải ông muốn giết cậu ấy à? Sao còn chưa ra tay thế?"

Ông lão mặc áo vải bỗng nhiên nghi hoặc hỏi người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, tựa như ông ấy thật sự cảm thấy khó hiểu lắm vậy.

Dương Thanh nhân cơ hội này cố gắng vận chuyển Đại Đạo Thiên Diễn Kinh để khôi phục thể lực. Chỉ cần bản thân không chết, anh tin rằng rồi sẽ có một ngày mình có thể tới Hoàng tộc họ Diệp, tự tay chém giết người bảo vệ này.

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK