Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Anh Thanh!”  

 

Mã Siêu quay sang nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt hết sức phức tạp.  

 

Khí thế đang không ngừng tăng vọt của anh ta cũng dần tiêu tan.  

 

“Với cậu bây giờ, quan trọng nhất là phải nghĩ cách để nhanh chóng mạnh lên, đừng nghĩ mình sẽ trở thành gánh nặng của tôi, chúng ta là anh em vào sinh ra tử, nếu có ngày nào đó, tôi cần cậu giúp, chắc chắn tôi sẽ không ngăn cản cậu đâu”.  

 

Dương Thanh nhìn Mã Siêu, nói.  

 

Mã Siêu siết chặt nắm tay, gật mạnh đầu: “Thực lực của ông ta rất mạnh, anh phải cẩn thận!”  

 

Dương Thanh vỗ vai Mã Siêu, lập tức đi tới sân đấu võ.  

 

Thị Huyết Châu trong người Mã Siêu mới bị Lệ Trần phong ấn không lâu, tuy sẽ không xảy ra chuyện gì trong thời gian ngắn, nhưng nếu Mã Siêu vận dụng quá nhiều sức mạnh của Thị Huyết Châu, Thị Huyết Châu vẫn sẽ phá tan phong ấn như thường.  

 

Bây giờ, tuy anh ta đã tu luyện công pháp ma đạo, nhưng với tu vi bây giờ, anh ta vẫn chưa thể dùng công pháp ma đạo để trấn áp Thị Huyết Châu.  

 

Cao Hùng đã đánh bại cả Hồng Ma, có thể tưởng tượng được thực lực của ông ta mạnh đến mức nào, với thực lực của Mã Siêu bây giờ, anh ta không thể đỡ được ba chiêu từ đối phương.  

 

Thấy Dương Thanh bước đến sân đấu võ, các cao thủ Ma Tông đều có vẻ kinh ngạc.  

 

Phần lớn cao thủ Ma Tông ở đây đều đã tận mắt chứng kiến trận chiến Dương Thanh đánh bại Nhiếp Thu, tuy anh phải tốn rất nhiều sức lực, nhưng khi đó Dương Thanh mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, còn giờ anh đã đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.  

 

Nếu Dương Thanh đánh với Cao Hùng, ai sẽ mạnh hơn đây?  

 

Khi Dương Thanh đánh bại Nhiếp Thu, Cao Hùng cũng không ở đấy, nên đây là lần đầu tiên ông ta gặp Dương Thanh.  

 

Cao Hùng nhíu mày nhìn Dương Thanh, lạnh lùng nói: “Tôi bảo Mã Siêu bước lên đánh một trận, cậu là cái thá gì? Cũng xứng đánh một trận với tôi à?”  

 

Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng sắc bén, anh híp mắt nhìn chằm chằm vào đối phương: “Tông chủ Lệ còn chưa rời khỏi Ma Tông, ông đã vội vàng muốn thừa kế chức tông chủ Ma Tông rồi à?”  

 

Nghe thấy thế, Cao Hùng lập tức biến sắc.  

 

Các cao thủ Ma Tông cũng có vẻ kinh ngạc.  

 

Cao Hùng lập tức thẹn quá hoá giận, quát lớn: “Vớ vẩn! Cao Hùng tôi định tranh chức tông chủ bao giờ?”  

 

Dương Thanh lạnh lùng nói: “Không định à, tuy những người khác không phục sự bổ nhiệm của tông chủ Lệ, nhưng không có ai khiêu khích hết, còn ông là một trong bốn Ma Tướng của Ma Tông, vậy mà lại định nhảy ra khiêu khích sự bổ nhiệm của tông chủ Lệ đúng lúc này à?”  

 

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, các cao thủ Ma Tông như có điều suy nghĩ.  

 

Đúng như Dương Thanh nói, từ trước đến giờ, ở Ma Tông, chưa từng có ai dám cãi lệnh tông chủ Lệ Trần, cho dù có người có ý kiến, nhưng sau khi Lệ Trần tỏ thái độ, họ cũng không dám phản đối thêm.  

 

Chẳng hạn như khi Lệ Trần nói sẽ để Mã Siêu thừa kế chức Ma Tử, đúng là có rất nhiều cao thủ Ma Tông bất mãn, nhưng sau khi Lệ Trần tỏ thái độ phải để Mã Siêu thừa kế chức Ma Tử, không ai dám đưa ra ý kiến trái chiều nữa.  



Nhưng bây giờ, khi sắp tổ chức lễ thừa kế chức Ma Tử cho Mã Siêu, Cao Hùng lại nhảy ra, tuyên bố Mã Siêu phải đỡ được ba chiêu của ông ta thì mới đồng ý công nhận Mã Siêu là Ma Tử. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK