Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nghe thấy Hoài Lam nói thế, Dương Thanh lập tức sầm mặt, nhíu mày: “Thành chủ Hoài Thành đã có thể kiểm soát Dược Vương rồi ư?”  

 

Hoài Lam gật đầu: “Chắc thế, bằng không, với sự kiêu ngạo của Dược Vương, sao ông ta có thể cúi đầu trước thành chủ Hoài Thành được? Dược Vương là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, từng thua thành chủ Hoài Thành, nhưng thành chủ Hoài Thành vẫn dám cử Dược Vương tới Mục phủ đối phó anh, chắc có âm mưu gì đó”.  

 

Lão Cửu có vẻ tức giận, nghiến răng nghiến lợi: “Người của phủ Hoài Thành đúng là dai như đỉa”.  

 

Dương Thanh nghiêm nghị nói: “Trong trận chiến giữa thành chủ Hoài Thành và Mục thành chủ trước đó, chênh lệch giữa hai người cũng không nhiều, tuy Mục thành chủ thắng nhưng chỉ mạnh hơn một chút mà thôi”.  

 

“Chỉ sợ Dược Vương lần này đến cũng là vì Mục thành chủ, mà thành chủ Hoài Thành sẽ núp trong bóng tối, chuẩn bị lúc nào cũng có thể ra tay với Mục thành chủ”.  

 

“Dược Vương và thành chủ Hoài Thành đều là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu họ hợp sức, có lẽ Mục thành chủ sẽ không ngăn cản nổi, một khi Mục thành chủ có chuyện, chúng ta cũng xong đời luôn”.  

 

Hoài Lam gật đầu: “Năm đó chân Mục thành chủ bị người ta đánh gãy, có lẽ là do thành chủ Hoài Thành làm, lần này Dược Vương đến Mục phủ, chắc thành chủ Hoài Thành cũng âm thầm đánh úp”.  

 

Dương Thanh bỗng nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển, hỏi: “Tiểu Uyển, bây giờ em có cách giúp Mục thành chủ khôi phục trạng thái mạnh nhất không?”  

 

Phùng Tiểu Uyển lắc đầu, nói với vẻ tự trách: “Anh Thanh, em xin lỗi! Trước đó em đã giúp chân Mục thành chủ hồi phục trong mười phút, đấy là cực hạn mà cơ thể Mục thành chủ có thể chịu đựng rồi”.  

 

“Bây giờ, đừng nói là chữa khỏi chân cho Mục thành chủ trong một hai giờ ngắn ngủi, cho dù chỉ giúp chân Mục thành chủ có cảm giác lại, em cũng không làm được nữa”.  

 

“Nếu cho em thêm ba ngày nữa, có lẽ em có thể giúp chân Mục thành chủ hồi phục”.  

 

Nghe thấy Phùng Tiểu Uyển nói thế, sắc mặt của đám người Dương Thanh đều hết sức khó coi.  

 

Dược Vương đang trên đường tới Mục phủ, trước đó Phùng Tiểu Uyển vừa dùng thuật châm cứu để giúp chân Mục thành chủ tạm thời hồi phục, nhưng bây giờ, cô ta không thể giúp chân ông lão hồi phục nữa.  

 

Mục thành chủ không thể đứng dậy, thực lực giảm mạnh, gần như không có bất cứ hy vọng gì đánh bại Dược Vương.  

 

Mấy người đều chìm vào im lặng, một lúc lâu sau, Hoài Lam chợt hỏi: “Tiểu Uyển, cô có cách giúp người ta tăng thực lực trong thời gian ngắn không?”  

 

Phùng Tiểu Uyển gật đầu, nói: “Ông nội từng dạy tôi cách châm cứu kích thích tiềm lực, có thể tăng thực lực của người luyện võ lên, cho dù là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, một khi dùng cách châm cứu này thì thực lực cũng tăng ít nhất một cảnh giới”.  

 

Hoài Lam lập tức mừng rỡ: “Cô có cách giúp cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh tăng thực lực thật ư?”  

 

Phùng Tiểu Uyển gật đầu.  

 

Dương Thanh và lão Cửu cũng nhìn về phía Hoài Lam, Dương Thanh nói: “Hoài Lam, trong số chúng ta, người mạnh nhất là ông Cửu, nhưng ông ấy cũng chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, cho dù tăng thực lực lên thì cũng chỉ đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ là cùng”.  



“Còn Dược Vương lại là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, không thể đánh bại được!” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK