Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Phùng Tiểu Uyển lắc đầu: "Không thể nào! Vì tình trạng thương thế của anh Thanh quá nặng, em đã kiểm tra tất cả mọi chỗ cho chắc, nội thương cũng đã điều tra hết, không thể có chuyện bỏ sót vết thương nào được".  

 

Hoài Lam nhíu mày: "Vậy thì vấn đề ở chỗ nào mới được? Tiểu Uyển, em phải tìm cách để anh ấy mau chóng tỉnh lại, chị đoán chừng chỉ tối đa ba ngày nữa, Mục thành chủ sẽ không gánh nổi áp lực, bảo chúng ta rời khỏi đây đấy".  

 

Phùng Tiểu Uyển gật đầu: "Chị Lam, chị yên tâm, em nhất định sẽ tìm cách để anh Thanh tỉnh lại".  

 

Hoài Lam nhìn Dương Thanh nằm đó, người trần như nhộng, đột nhiên quay sang hỏi Phùng Tiểu Uyển: “Chị có thể lấy khăn ướt lau người cho anh ấy không?"  

 

Phùng Tiểu Uyển gật đầu: "Được! Chỉ cần đừng chạm vào tay phải là được, những vảy máu ở chỗ khác cũng sắp đến lúc bong ra rồi, không ảnh hưởng gì".  

 

Hoài Lam nói: "Vậy để chị lau người cho anh ấy!"  

 

Phùng Tiểu Uyển nói: "Em giúp chị một tay!"  

 

Thế là, hai cô gái trẻ trung xinh đẹp cùng nhau cẩn thận lau mình cho Dương Thanh.  

 

Trong lúc lau mình, không thể tránh khỏi va chạm tới vị trí khó lòng miêu tả, hai cô gái đều đỏ bừng mặt, nhưng vẫn hết sức thận trọng tỉ mỉ lau sạch người cho anh.  

 

Lúc này, Dương Thanh nằm trên giường bệnh, bị hai cô gái trẻ lau mình, cảm thấy lòng bị giày vò khổ không nói nổi.  

 

Thực ra anh đã khôi phục ý thức, nhưng không biết vì sao, rõ ràng tai có thể nghe được âm thanh bên ngoài, cũng có thể cảm nhận được mỗi khi Phùng Tiểu Uyển trị liệu cho mình, nhưng lại không sao nhúc nhích được, thậm chí mí mắt cũng không nhấc lên nổi.  

 

"A..."  

 

Đúng lúc này, Phùng Tiểu Uyển bỗng kêu lên kinh ngạc.  

 

Hoài Lam giật mình hoảng sợ, vội nhìn Phùng Tiểu Uyển, hỏi: "Tiểu Uyển, em làm sao thế?"  

 

Gò má Phùng Tiểu Uyển đã đỏ bừng, nhìn sang chỗ Hoài Lam: “Chị lau người cho anh ấy đi, em đi chuẩn bị dược liệu".  

 

Nói xong, Phùng Tiểu Uyển hấp tấp đứng lên chạy khỏi đó ngay.  

 

Hoài Lam khó hiểu nhìn theo, lầm bầm: "Cô bé này sao bỗng dưng đỏ hết mặt lên thế? Mấy ngày qua không phải ngày nào cũng tự tay trị liệu cho anh ấy hay sao? Nhìn cũng nhìn quen mắt rồi, còn xấu hổ gì không biết?"  

 

Vừa dứt lời, cô ta chợt nhìn thấy vị trí trung gian của Dương Thanh có thay đổi, lập tức ngây ra, hồi lâu sau mới lấy lại tinh thần, mặt mũi cũng đỏ bừng cả lên, trừng mắt với Dương Thanh một cái rồi hung hăng nói: "Bị thương nặng thế, người còn đang hôn mê mà vẫn có phản ứng mạnh như vậy à".  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK