Ngay khi mọi người kêu gào bảo Mạc Thanh Tu ra tay với Dương Thanh, Mạc Thanh Tu bỗng nhíu mày, lạnh lùng nói: “Một đám phế vật dùng mắt chó nhìn người, rõ ràng bản thân không bằng người ta mà còn có mặt mũi nói người khác dùng âm mưu thủ đoạn?”
Lời này vừa thốt ra, vẻ mặt các võ giả Thiên Hải Tông đều khó coi.
Hà Đông Thành nhíu chặt mày, vẻ mặt không vui: “Mạc sư đệ, cậu nói các sư đệ mình như vậy, không thấy hơi quá đáng sao?”
Mạc Thanh Tu lạnh lùng nhìn Hà Đông Thành nói: “Giới Cổ Võ vốn là thế giới kẻ mạnh được tôn trọng, không nói đến việc Dương Thanh không dùng ám chiêu, mà dù có dùng thì sao chứ?”
“Thắng là thắng, thua là thua, nếu ngay cả việc thất bại cũng dám nhận thì sao các người có thể thành công được chứ?”
Nói xong, anh ta chẳng buồn quan tâm đến đối phương mà nhìn sang Dương Thanh.
Dương Thanh nhìn Mạc Thanh Tu, ánh mắt có chút tán thưởng. Vừa nãy, lúc Mạc Thanh Tu xuất hiện, anh còn nghĩ đối phương ra mặt là vì các đệ tử Thiên Hải Tông.
Bây giờ xem ra, không phải như vậy.
Đám người Hà Đông Thành nghe thấy lời Mạc Thanh Tu thì mặt mũi đỏ bừng, cũng không lấy cớ phản bác.
Giống như Mạc Thanh Tu nói, giới Cổ Võ vốn là thế giới kẻ mạnh được tôn trọng, dù bất cứ ám chiêu đánh lén thế nào thì cũng đều là một phần của thực lực.
Dương Thanh nâng tay đã có thể trấn áp các đệ tử Thiên Hải Tông, cũng đủ chứng minh sức mạnh của anh rồi.
Chỉ là, các đệ tử Thiên Hải Tông không thể chấp nhận được sự thật, dù sao bọn họ đều là võ giả của tông môn đỉnh cao trong giới Cổ Võ, mà Dương Thanh thì đến từ giới thế tục, trong mắt bọn họ, là một nơi linh khí khô cằn.
Vẻ mặt Mạc Thanh Tu bỗng đầy chiến ý nhìn Dương Thanh chằm chằm, lên tiếng nói: “Dương Thanh, tôi muốn thách đấu với anh, anh có dám nhận không?”
Vừa dứt lời, toàn bộ đệ tử Thiên Hải Tông có mặt ở đây đều sững sờ.
Mạc Thanh Tu lại chủ động thách đấu với Dương Thanh.
Phải biết rằng, Mạc Thanh Tu là võ giả Thiên Cảnh ngũ phẩm sơ kỳ, Dương Thanh có tư các gì mà được Mạc Thanh Tu thách đấu chứ?
Dương Thanh ngẩng người, sau đó khẽ nhếch miệng, ánh mắt chợt xuất hiện ý chí chiến đấu, lên tiếng: “Có gì không dám?”
“Tốt lắm!”
Mạc Thanh Tu nói: “Nếu đã như vậy thì đấu một trận đi, để tôi xem xem rốt cuộc anh mạnh đến nhường nào!”
Anh ta vừa dứt lời, luồng khí thế mạnh mẽ đã bùng nổ trong thân thể anh ta.
Vẻ mặt Dương Thanh vô cùng nặng nề, anh cảm nhận được áp lực rất mạnh từ trên người Mạc Thanh Tu, áp lực này khiến người ta có cảm giác như nghẹt thở.