Còn nếu đánh bây giờ, không biết ai sẽ thắng ai.
Bách Lý Kinh Vân không quan tâm đến Yoshida Kakeru, ông ta nhíu mày im lặng một lát, bỗng lấy nhánh cây đang chĩa vào đầu Yoshida Kakeru ra, lạnh lùng nói: “Các người vẫn chưa có tư cách để tôi nghênh chiến, nhưng sẽ có người đánh với các người, các người cút đi!”
Nghe thấy thế, ba cao thủ nước Dương đều sững sờ, Bách Lý Kinh Vân tha cho họ thật hả?
Không sai, họ đang nghĩ Bách Lý Kinh Vân tha cho mình.
Yoshida Kakeru cầm kiếm Nhật vốn là người mạnh nhất trong số họ, ngay cả ông ta cũng không phải đối thủ của Bách Lý Kinh Vân, nói gì đến Aoki Yamato và Shendai Kabuto chứ?
Cho dù ba người hợp sức thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của Bách Lý Kinh Vân.
Trong trận chiến ngày mai, từng người chỉ có thể lần lượt lên sàn đấu, nếu Bách Lý Kinh Vân xuất hiện, chắc chắn cao thủ nước Dương sẽ thua.
Nhưng hồi nãy Bách Lý Kinh Vân lại nói, ba người bọn họ vẫn chưa có tư cách giao chiến với ông ta, tức là Bách Lý Kinh Vân sẽ không tham gia trận chiến ngày mai hả?
“Hừ!”
Yoshida Kakeru bỗng hừ lạnh, nhìn chằm chằm vào Bách Lý Kinh Vân: “Tôi nhớ kỹ mối nhục hôm nay rồi!”
Sau khi để lại câu đe dọa, Yoshida Kakeru vội quay người rời đi.
Shendai Kabuto và Aoki Yamato thấy thế, cũng vội rời đi nốt.
Trong lúc nhất thời, dinh thự Vân Phong lại yên ắng như cũ.
Lúc này, khí thế của Dương Thanh đã dần ổn định, anh ra ngoài, đứng đối diện Bách Lý Kinh Vân, vô cùng bình tĩnh.
Bách Lý Kinh Vân cũng nhìn về phía Dương Thanh, phóng khí thế ra, hình như đang dò xét cảnh giới của anh.
Nhưng điều khiến ông ta kinh ngạc chính là ông ta không tìm được cảnh giới của Dương Thanh.
Thông thường, cao thủ cảnh giới cao có thể dễ dàng thăm dò cảnh giới của cao thủ yếu hơn, trừ khi cảnh giới của đối phương cao hơn mình thì mới không biết được.
Nhưng trước đó, rõ ràng Dương Thanh mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, cho dù anh đột phá thì cũng chỉ tới Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ là cùng, còn Bách Lý Kinh Vân có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, đã bước nửa bước vào cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, sao lại không biết được cảnh giới của Dương Thanh chứ?
Bách Lý Kinh Vân hỏi: “Cậu đột phá rồi à?”
Nào ngờ Dương Thanh lại lắc đầu, bình tĩnh nói: “Sắp thôi!”
Câu trả lời này khiến Bách Lý Kinh Vân hơi thất vọng.
Bách Lý Kinh Vân nhíu mày, chẳng biết đang nghĩ gì, một lúc lâu sau mới nghiêm nghị nói: “Tôi định giết cậu hôm nay, nhưng sau khi biết một mình cậu phải nghênh chiến cao thủ nước Dương, tôi quyết định tạm tha cho cậu”.
“Ngày mai, nếu cậu thắng cao thủ nước Dương, tôi sẽ giết cậu! Còn nếu cậu chết dưới tay người nước Dương, tôi sẽ đích thân ra tay, giết hết cao thủ nước Dương ở Yến Đô!”
Ông ta nói rồi quay người rời đi, lập tức biến mất khỏi tầm mắt Dương Thanh.