Trận chiến giữa Đỗ Bá và Bùi Thiên Âm vẫn tiếp diễn, Đỗ Bá cầm Võ Thần Thương, còn Bùi Thiên Âm thì cầm Phượng Cầm.
Hai người đều là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, đều cầm linh khí cấp cao, trận chiến giữa họ cũng dữ dội nhất, chiêu thức nào cũng chứa đựng sức mạnh khủng khiếp.
Mục Thanh và Mạnh Khôn hợp sức để đối phó với Cao Hùng, trận chiến này cũng rất kịch liệt.
Khi còn ở Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, Cao Hùng đã được xếp vào mười cao thủ mạnh nhất Ma Sơn cùng các cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, giờ ông ta đã đột phá bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, thực lực cũng mạnh hơn.
“Ầm ầm ầm!”
Trận chiến giữa hai bên cũng rất dữ dội, Cao Hùng không hề nương tay, Mục Thanh và Mạnh Khôn liên tục lùi lại.
Các cao thủ Ma Tông khác chỉ có thể đứng nhìn từ xa, không sao tới gần nơi chiến đấu.
Có lẽ trận chiến này có thể xếp vào lịch sử Ma Sơn, đây là lần đầu tiên có nhiều cao thủ đỉnh cao cùng chiến đấu như thế.
Thiên kiếp trên Tàng Thư Các cũng đạt tới mức mạnh nhất, điên cuồng giáng xuống.
“Đoàng đoàng đoàng!”
Vô số tia sét giáng mạnh xuống.
Dương Thanh đang vượt thiên kiếp trên bệ đá trong Tàng Thư Các trông rất đau đớn, thiên kiếp được bệ đá dẫn vào người anh, như muốn hủy diệt cả cơ thể anh.
Mã Siêu căng thẳng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng đôi mắt đỏ hoe.
Lệ Trần cũng có vẻ nghiêm nghị, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Lão nói: “Dương Thanh, nếu không chịu được thì cứ lên tiếng, tôi sẽ ngăn thiên kiếp cho cậu, tôi biết cậu muốn mạnh lên, nhưng cũng phải dựa trên khả năng, đợt thiên kiếp này quá mạnh, ngay cả tôi cũng chưa bao giờ thấy thiên kiếp mạnh như thế, cho dù cậu không chịu nổi thì cũng rất bình thường”.
“Núi xanh còn đó thì không thiếu củi đun, chỉ cần còn sống thì vẫn còn hy vọng!”
Nét mặt Dương Thanh méo mó vì đau đớn, vẫn không nói gì.
Vô số tia sét được bệ đá dẫn vào người anh, những con rồng bằng sấm sét di chuyển xung quanh anh.
“A...”
Dương Thanh bỗng ngửa mặt lên trời, hét lớn, như muốn trút hết cơn đau mà mình đang chịu ra ngoài.