“Ngừng tay!”
Anh ta bỗng quát lớn với Lệ Trần và chú Khôn.
Sau khi đẩy lùi Lệ Trần, chú Khôn ngừng tấn công, nhìn về phía Nhạc Không với vẻ khó hiểu.
Lệ Trần cũng ngừng đánh, sắc mặt tái nhợt, hơi thở không ổn định, rõ ràng lão đã tiêu hao rất nhiều trong trận chiến vừa rồi.
Tuy chú Khôn cũng tiêu hao rất nhiều nhưng hơi thở lại vô cùng ổn định.
“Tôi cho ông một cơ hội trung thành với tôi!”
Nhạc Không ngạo nghễ nhìn chằm chằm vào Lệ Trần: “Nếu ông đồng ý làm việc cho tôi, tôi có thể đưa ông lên làm chủ của cả Ma Sơn!”
Anh ta vốn chỉ tới vì Trung Vực Ma Sơn, nhưng sau khi chứng kiến sự mạnh mẽ của Lệ Trần, anh ta đã đổi mục tiêu thành cả Ma Sơn.
Với thực lực mạnh mẽ mà Lệ Trần thể hiện, chỉ cần nhà họ Nhạc ra tay là có thể khiến Lệ Trần trở thành vua của Ma Sơn một cách danh chính ngôn thuận!
Nghe thấy thế, sắc mặt của các thành viên Thánh Cung hết sức khó coi.
Nếu Lệ Trần đồng ý làm việc cho Nhạc Không rồi trở thành chủ của Ma Sơn, chẳng phải lão sẽ thành con rối của Nhạc Không à?
Thế thì sau này, cả Ma Sơn sẽ phải nghe lệnh Nhạc Không còn gì nữa?
Giờ chú Khôn mới hiểu ý Nhạc Không, lão ta nói với Lệ Trần: “Thực lực của ông rất mạnh, nếu ông trung thành với cậu Nhạc, chắc chắn cậu Nhạc sẽ không bạc đãi ông, ông cũng sẽ nhận được nhiều hơn nữa”.
Lệ Trần nhíu mày, cười khẩy: “Muốn tôi làm chó của cậu ư? Cậu xứng à?”
Nghe thấy Lệ Trần nói thế, nụ cười trên mặt Nhạc Không biến mất, trong mắt lóe lên sát khí.
Chú Khôn nổi giận: “Ông chán sống rồi!”
Nhạc Không híp mắt nhìn chằm chằm vào Lệ Trần: “Giờ kết giới giữa thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ vừa tan vỡ, người của thế tục cũng không hiểu sự đáng sợ của Hạ Giới giới Cổ Võ, tôi có thể xem như ông là người không biết nhiều về Hạ Giới giới Cổ Võ”.
“Giờ tôi đồng ý cho ông một cơ hội cuối, làm việc cho tôi, tôi có thể cho ông rất nhiều tài nguyên tu luyện, đồng thời đưa ông lên làm vua của Ma Sơn”.
Chú Khôn cũng nói: “Tuy nhà họ Nhạc không phải thế lực đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, nhưng cũng gần với thế lực cao nhất, thậm chí ở nhà họ Nhạc còn có mấy cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm, thực lực của chủ gia tộc họ Nhạc còn mạnh hơn, đã đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm hậu kỳ rồi”.
“Trên khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, chủ gia tộc của chúng tôi cũng đã thuộc nhóm cao thủ mạnh nhất, được làm việc cho cậu Nhạc là vinh dự lớn lao của ông”.
Lệ Trần rất tức giận, giờ lão chỉ muốn tìm kiếm linh hồn Bùi Thiên Âm bằng tốc độ nhanh nhất, nhưng đám người này lại làm mất thời gian của lão.
Lệ Trần quát: “Cút khỏi Thánh Cung ngay!”
Sau tiếng quát này, ma uy đáng sợ cũng bùng nổ từ người lão.
Trong mắt Nhạc Không lóe lên sát khí mãnh liệt, anh ta lạnh lùng nói: “Nếu ông đã không thể làm việc cho tôi, vậy đi chết đi!”
Anh ta nói rồi bảo cao thủ bên cạnh: “Chú Xương, chú hợp sức với chú Khôn, giết tên vô dụng không biết tốt xấu này đi!”
“Vâng!”
Chú Xương đáp, xông tới tấn công Lệ Trần theo chú Khôn.
Người của Thánh Cung đều vô cùng căng thẳng.
Đối với họ, bây giờ Lệ Trần là người duy nhất cứu được họ, một khi Lệ Trần chết dưới tay cao thủ nhà họ Nhạc, Thánh Cung cũng sẽ hoàn toàn biến thành thế lực phụ thuộc vào nhà họ Nhạc.