Lúc này Dương Thanh rất tức giận.
Mấy ngày trước, anh vừa mời cao thủ từ các thế lực đến để tiết lộ thân phận luyện đan sư, đồng thời cảnh cáo thế gia Cổ Võ.
Anh cứ tưởng tình hình ở Trung Châu đã ổn định, người của thế gia Cổ Võ sẽ không gây chuyện nữa, nào ngờ anh còn chưa đi, gia tộc Cổ Võ họ Khương đã tới gây sự rồi.
Bên cạnh Dương Thanh là đại thống lĩnh của chiến vực Trung Châu - Diệp Chiến Quốc và quân đoàn trưởng của quân đoàn cao thủ - Mạnh Thiên Lan.
Phía sau Mạnh Thiên Lan là Quỷ Thủ.
Có thể nói đây chính là sức chiến đấu đỉnh cao của người thế tục ở Trung Châu.
“Nhà họ Khương muốn bị trục xuất khỏi thế tục vĩnh viễn à?”
Diệp Chiến Quốc nhìn chằm chằm vào Khương Kiếm, lạnh lùng hỏi.
Mạnh Thiên Lan cũng lạnh lùng nói: “Theo tôi thấy, cứ xin hội trưởng lão cấm gia tộc Cổ Võ họ Khương tiến vào thế tục”.
Quỷ Thủ nói: “Sao phải xin? Chẳng phải tứ trưởng lão là trưởng lão của hội trưởng lão à? Chỉ cần cậu ấy ra lệnh, ít nhất ở Trung Châu sẽ không còn người của gia tộc Cổ Võ họ Khương nữa”.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều nhìn về phía Dương Thanh.
Sắc mặt của Khương Kiếm và cao thủ nhà họ Khương hết sức khó coi.
Tuy họ đều là cao thủ Thiên Cảnh nhưng đã có mấy người bị giết, bây giờ nếu tính cả Khương Kiếm thì cũng chỉ còn tám người.
Tuy chiến vực Trung Châu và quân đoàn cao thủ không có nhiều cao thủ Thiên Cảnh, nhưng lại có Dương Thanh với thực lực khó lường và Quỷ Thủ vốn là tán tu của Hạ Giới giới Cổ Võ, thực lực của Quỷ Thủ cũng rất mạnh, đã đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ.
Còn bên nhà họ Khương, Kiếm Sao có thực lực mạnh nhất đã bị Hạ Anh Hùng giết, giờ người mạnh nhất là Khương Kiếm - cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ.
Biến số duy nhất bây giờ chính là Dương Thanh.
Rốt cuộc Dương Thanh có cấp bậc gì? Ngay cả mấy thế gia Cổ Võ cũng không biết.
Họ chỉ biết Dương Thanh rất mạnh, còn là luyện đan sư hàng đầu, bằng không, sao anh có thể khiến Quỷ Thủ với cảnh giới Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ đi theo anh?
Sắc mặt Khương Kiếm vô cùng u ám, nếu Kiếm Sao không bị Hạ Anh Hùng giết, ông ta đã không sợ, chỉ mình Kiếm Sao cũng có thể xử lý tình huống này.
“Tứ trưởng lão, nhà họ Khương không định chống đối hội trưởng lão, hôm nay chúng tôi được nhà họ Hà mời tới đây, nhà họ Hà chủ động đề nghị trở thành gia tộc phụ thuộc vào nhà họ Khương, nên giờ chúng tôi chỉ đang xử lý chuyện riêng, tứ trưởng lão định can thiệp cả vào chuyện nhà chúng tôi à?”
Sau khi im lặng một lát, Khương Kiếm nhìn về phía Dương Thanh, nói.
“Vớ vẩn!”
Phó thống lĩnh Trương Kế đứng sau Diệp Chiến Quốc tức giận nói: “Hội trưởng lão vừa ban hành quy định mới không lâu, rõ ràng là để bảo vệ thế lực bản địa của thế tục, chẳng lẽ người nhà họ Hà bị ngu hết à? Họ muốn phụ thuộc vào thế gia Cổ Võ thật ư?”
“Khương Kiếm, đừng tưởng Hà Hồng Viễn và Hà Chí chết rồi thì ông có thể nói nhăng nói cuội, nếu nhà họ Hà muốn phụ thuộc vào nhà họ Khương, cũng được thôi! Nhà họ Hà cứ xin phép chiến vực, sau khi chiến vực xét duyệt xong, nhà họ Hà sẽ trở thành thế lực phụ thuộc vào nhà họ Khương”.
Khương Kiếm nhíu mày, trong mắt lóe lên sát khí, ông ta lạnh lùng nói: “Đây là lời cam kết của chủ gia tộc họ Hà với tôi, sao tôi phải lừa các người?”
“Hay quy định mới chỉ là để cho đẹp, đồng thời để nhắm vào thế gia Cổ Võ?”
Trương Kế đang định nói thêm thì bị Diệp Chiến Quốc ngăn cản.