Mọi người đều có vẻ kinh ngạc, để cứu Ứng Thiên Hành, thậm chí Khương Nguyên Long còn hứa hẹn sẽ hậu tạ Dương Thanh.
Dương Thanh cười khẩy, lập tức nhìn về phía Ứng Thiên Hành: “Từ khi ông ta định phá hoại thiên kiếp của tôi, cái chết của ông ta đã được quyết định sẵn rồi!”
“Ầm!”
Sau khi Dương Thanh dứt lời, tiếng va chạm nặng nề vang lên.
Trước sự khiếp sợ của tất cả mọi người, cơ thể Ứng Thiên Hành bỗng rời khỏi mặt đất, ngay sau đó lại nặng nề rơi xuống đất.
Ứng Thiên Hành hộc máu đen, nằm rạp trên đất, chết không nhắm mắt, trông vô cùng thê thảm.
Các cao thủ đều trợn mắt há hốc mồm.
Vẫn giết người từ xa như hồi nãy, đây là thủ đoạn gì đây?
“Lĩnh vực Trọng Lực!”
Lệ Trần lẩm bẩm.
Sức mạnh mà Dương Thanh vừa dùng với Ứng Thiên Hành chính là lĩnh vực Trọng Lực, trọng lực trong khu vực này đều do Dương Thanh kiểm soát.
Nhậm Kinh Luân vừa chết trước đó cũng bị Dương Thanh dùng lĩnh vực Trọng Lực rồi giết lão ta.
Xung quanh lặng ngắt như tờ!
Hai trong năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn đã trở thành cái xác.
Lệ Trần nhíu chặt mày, trên mặt tràn ngập vẻ lo lắng.
“Hồi nãy khi vượt thiên kiếp, Dương Thanh có gì bất thường không?”
Lệ Trần bỗng nhìn về phía Mã Siêu bên cạnh.
Mã Siêu thoáng sửng sốt rồi nói: “Khi thiên kiếp vừa biến mất, nét mặt của anh Thanh bỗng trở nên vô cùng dữ tợn, anh ấy quát cút ra ngoài, sau đó bước ra khỏi Tàng Thư Các”.
Nghe thấy thế, sắc mặt Lệ Trần càng thêm khó coi.
Mã Siêu cũng nhận ra điều gì đó, bèn lo lắng hỏi: “Sư phụ, quá trình vượt thiên kiếp của anh Thanh có vấn đề gì ạ?”
Lệ Trần nói nhỏ: “Rất có thể cậu ấy đã bị vị tiền bối kia của Ma Tông cướp cơ thể”.
“Sao cơ?”
Mã Siêu biến sắc, kinh hãi nói.
Anh ta bỗng nhìn về phía Dương Thanh, Dương Thanh đang mỉm cười ngả ngớn, trên mặt còn có vẻ u ám và tàn nhẫn.
Biểu hiện này không hề giống với tính cách của Dương Thanh.
Quan trọng là giữa lông mày Dương Thanh còn xuất hiện một ký hiệu màu máu trông rất ma quái, Mã Siêu đã gia nhập Ma Tông, đương nhiên biết rõ ý nghĩa của ký hiệu này.
Trong Tàng Thư các của Ma Tông, có một bức tượng tên là tượng Ma Thần.
Giữa lông mày của tượng Ma Thần cũng có ký hiệu màu máu giống hệt Dương Thanh.
Ngoài ra, trên cổ Dương Thanh cũng chằng chịt hoa văn màu máu đầy ma quái, trông như mạng nhện.
Trên tượng Ma Thần cũng có hoa văn màu máu này.
Lúc này, trừ vẻ ngoài ra, tất cả những đặc điểm khác trên người Dương Thanh đều giống hệt với tượng Ma Thần.
“Rốt cuộc cậu là ai?”
Đúng lúc này, Khương Nguyên Long cũng nhận ra sự khác thường của Dương Thanh, lão ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Cho cậu mười giây, cút khỏi nơi này!”
Dương Thanh cười khẩy, lạnh lùng nói: “Bề dưới nhà họ Khương giới Cổ Võ đều trở nên hống hách thế này rồi à? Đã vậy, tôi sẽ thay Khương Vô Đạo dạy dỗ ông”.
Sau khi dứt lời, Dương Thanh đã biến mất.
Khương Nguyên Long biến sắc, vội đề phòng.
“Ầm!”
Một cú đấm nặng nề giáng xuống, Khương Nguyên Long lập tức lùi lại mấy chục bước.