Nét mặt Khương Cửu Hùng vô cùng nghiêm nghị, lão ta trầm giọng nói: “Đỗ Ngọc Sơn không ngu, một khi phát hiện ta đang giả làm cao thủ Đế Thôn, ông ta sẽ thẳng tay giết ta”.
“Mặt khác, ta đoán rất có thể Đỗ Ngọc Sơn đã đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ rồi”.
Sắc mặt Khương Kiếm tái nhợt, ông ta cắn răng: “Nếu ông ta đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ thật, cho dù Dương Thanh quay về thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của ông ta đúng không?”
Khương Cửu Hùng lắc đầu: “Ta cũng không biết Dương Thanh sẽ mạnh đến mức nào sau khi quay lại, nhưng ta có thể khẳng định Đỗ Ngọc Sơn rất mạnh, cho dù ông ta chưa đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ thì cũng có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ”.
“Nếu ta muốn giả làm cao thủ Đế Thôn thì phải có thực lực tiêu diệt cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong chỉ trong một đòn, như thế thì mới uy hiếp được Thủ Hộ Minh và các thế gia Cổ Võ lớn”.
Khương Kiếm nhìn bố mình bằng đôi mắt đỏ hoe: “Tiêu diệt cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong chỉ trong một đòn, nói thì dễ đấy? Bố định dùng Cửu Tử Đan ạ?”
Cửu Tử Đan còn được gọi là Cửu Tử Nhất Sinh Đan, là đan dược tam phẩm cấp cao, có cấp bậc cao nhất ở Hạ Giới giới Cổ Võ.
Người dùng đan dược này phải đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong là ít nhất, sau khi uống xong thì sẽ có thực lực Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ trong hai tiếng.
Sau khi tác dụng của đan dược hết, người dùng sẽ tiến vào thời kỳ suy yếu, hơn nữa rất có thể sẽ dẫn thiên kiếp tới vào lúc này.
Trong tình huống này, người dùng đan dược đang trong trạng thái suy yếu nhất, sao có thể chống lại thiên kiếp chứ?
Đương nhiên, chỉ cần thành công vượt qua thiên kiếp, người dùng đan dược sẽ thành công đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ.
Không riêng gì cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, cho dù cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ dùng Cửu Tử Đan thì cũng sẽ đạt được hiệu quả như thế.
Nhưng cao thủ nào cũng cần giữ trạng thái mạnh nhất khi vượt thiên kiếp, còn nếu dẫn thiên kiếp tới khi đang suy yếu thì không khác nào chán sống cả.
Chính vì thế nên Cửu Tử Nhất Sinh Đan mới có tên gọi như vậy.
Khương Kiếm vô cùng lo lắng, ông ta biết nếu Khương Cửu Hùng muốn phát huy thực lực Thiên Cảnh Tứ Phẩm thì bắt buộc phải dùng Cửu Tử Đan.
Khương Cửu Hùng gật đầu: “Con cũng biết đó là cách duy nhất rồi đấy! Nhưng con yên tâm, không phải ta không có bất cứ hy vọng sống sót nào, những năm qua, ta đã chuẩn bị kỹ càng, cũng đã sẵn sàng uống Cửu Tử Đan, cho dù thiên kiếp tới, ta cũng tin mình sẽ chịu được”.
Khương Kiếm siết chặt nắm tay, cắn răng: “Không nhờ lão tổ ra mặt được ạ?”
Khương Cửu Hùng lắc đầu: “Việc lão tổ tạo ảo cảnh ở thế giới mới trước đó đã vi phạm quy tắc, nếu lão tổ vẫn can thiệp vào chuyện ở thế giới mới, có lẽ sẽ khiến kết giới giữa Trung Giới giới Cổ Võ và Thượng Giới giới Cổ Võ nứt ra”.
“Võ đạo vốn tàn khốc, lần vượt thiên kiếp nào cũng là cửa ải sống còn, ta đã ngừng ở Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong rất nhiều năm, cũng đến lúc thử đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm rồi”.
Lão ta nói rồi hơi nhích chân, lập tức biến mất.
Giọng lão ta nhanh chóng truyền đến: “Ta giao nhà họ Khương cho con!”
“Bố!”
Khương Kiếm siết chặt nắm tay, thầm cầu nguyện: “Bố, bố phải thành công nhé!”
Lúc này, trong hang động của giới chủ ở Trung Giới giới Cổ Võ.
Dương Thanh vẫn đang ngồi xếp bằng, quanh người anh tràn ngập linh khí, phóng ra khí thế vô cùng đáng sợ.
Giới chủ Khương nghiêm nghị quan sát Dương Thanh.
Không hiểu sao lão cứ thấy bồn chồn, như thể hôm nay sẽ xảy ra chuyện lớn.