Sau khi quay về dinh thự Vân Phong, Mã Siêu chợt nói: “Anh Thanh, hình như anh quên một chuyện”.
“Hửm?”
Dương Thanh ngờ vực hỏi, không rõ mình đã quên chuyện gì.
Mã Siêu nói: “Trước đó khi ở Võ Tông, Tề Anh Vệ và Tề Anh Tuyết đã đưa nhẫn chứa đồ của mình cho anh, Tề Anh Vệ là yêu nghiệt số một của gia tộc hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, chắc chắn trong nhẫn của anh ta sẽ có thứ vô cùng quý giá”.
“Mai chúng ta sẽ đi Trung Châu, nếu có thể tăng thêm chút thực lực trước khi đến Trung Châu thì sẽ giúp ích rất nhiều cho chuyến đi này”.
Nghe thấy Mã Siêu nói thế, Dương Thanh mới nhớ ra chuyện này.
Trước đó khi ở Võ Tông, anh mới biết về sự thần kỳ của nhẫn chứa đồ, cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, nhẫn chứa đồ cũng là bảo vật vô cùng quý giá, chỉ có nhân vật quan trọng trong các thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ mới có tư cách sở hữu.
Dương Thanh lấy hai cái nhẫn ra, nhìn về phía Mã Siêu: “Dùng món đồ này thế nào?”
Mã Siêu nói: “Anh đưa lực tinh thần vào nhẫn, sau đó xóa lực tinh thần trong nhẫn đi, để lại dấu ấn tinh thần của anh là sẽ điều khiển được nhẫn”.
Dương Thanh nhìn Mã Siêu với vẻ hơi kinh ngạc, anh không sao hiểu nổi, tại sao Mã Siêu lại biết cách dùng nhẫn chứa đồ chứ?
Như biết được suy nghĩ của Dương Thanh, Mã Siêu nói: “Trước khi hấp thu long mạch, em đã nhận được truyền thừa của một cao thủ ma đạo hàng đầu ở Ma Tông, đồng thời đạt được một phần ký ức của ông ấy, dấu ấn ma đạo mà em gieo vào người Tề Anh Vệ trước đó là do cao thủ ma đạo viễn cổ này truyền lại, cả cách dùng nhẫn chứa đồ cũng là ký ức của ông ấy”.
Nghe thấy Mã Siêu nói thế, Dương Thanh nhìn Mã Siêu với vẻ hơi hâm mộ, cười nói: “Không ngờ việc cậu hấp thu long mạch lần này lại là nhân họa đắc phúc! Chẳng những thực lực tăng vọt mà còn nhận được truyền thừa của cao thủ ma đạo viễn cổ”.
Dương Thanh tiện tay đưa một chiếc nhẫn cho Mã Siêu, nói: “Cậu cầm chiếc nhẫn này đi, chúng ta cùng xem xem trong hai chiếc nhẫn này có thứ tốt gì”.
Theo lời Mã Siêu nói, Dương Thanh đưa lực tinh thần của mình vào nhẫn, đúng lúc lực tinh thần của anh chuẩn bị xâm nhập vào nhẫn, sức thôn phệ khủng khiếp bỗng ập về phía lực tinh thần của Dương Thanh.
Dương Thanh nhướng mày, lực tinh thần mạnh mẽ hơn bùng nổ từ đầu anh, lao đến hấp thu luồng lực tinh thần kia.
Ầm!
Gần như trong chớp mắt, luồng lực tinh thần kia đã bị hấp thu hết.
Lần này không còn gì ngăn cản nữa, lực tinh thần của Dương Thanh tiến vào nhẫn.
Ngay sau khi Dương Thanh để lại dấu ấn tinh thần của mình, một mối liên hệ vô cùng kỳ diệu đã được thành lập giữa anh và chiếc nhẫn.
Dương Thanh có thể cảm nhận rõ mọi thứ trong nhẫn.
Dương Thanh không khỏi kinh ngạc nói: “Đúng là một bảo vật thần kỳ!”
Anh nhanh chóng phát hiện ra, trong nhẫn tràn ngập những viên đá lớn cỡ quả bóng bàn, trong đá chứa đựng linh khí vô cùng thuần khiết.
Điều khiến anh khiếp sợ chính là trong nhẫn có tận mấy triệu viên đá trong suốt lớn cỡ quả bóng bàn như thế.
Chỉ một viên đá trong số đó đã khiến Dương Thanh cảm nhận được linh khí rất mạnh.
Ngoài ra còn có một số bí kíp tu luyện nữa.
Trong số bí kíp tu luyện này, Dương Thanh tìm thấy một cuốn tên “Quỷ Hỏa Chưởng”.