Hà Chí cúi đầu, nói với đôi mắt đỏ ngầu: “Bố, con sai rồi ạ!”
Hà Hồng Viễn chỉ lạnh lùng nhìn ông ta rồi quay sang Hà Hùng, nói: “Từ giờ con sẽ là người thừa kế nhà họ Hà, ngày mai con bắt đầu đảm nhiệm chức chủ tịch tập đoàn Hồng Nghiệp thay anh con, lễ thừa kế sẽ được tổ chức vào hôm khác”.
Lúc này Hà Hùng cũng hoàn hồn, vội đáp: “Vâng, thưa bố”.
Mặt Hà Chí tái nhợt, tập đoàn Hồng Nghiệp là sản nghiệp lớn nhất nhà họ Hà, cũng là doanh nghiệp duy nhất tiến vào top 100 thế giới.
Hồi trước, ông ta là người đảm nhiệm chức chủ tịch tập đoàn Hồng Nghiệp, có thể nói ông ta đã xây dựng được vô số mối quan hệ qua vị trí này.
Nhờ thế, ông ta mới có thể chiến thắng với ưu thế hơn hẳn trong cuộc cạnh tranh với Hà Hùng.
Bây giờ, chẳng những Hà Hồng Viễn đưa Hà Hùng lên làm người thừa kế mà còn để Hà Hùng làm chủ tịch tập đoàn Hồng Nghiệp, có thể đoán được trong thời gian tới, các mối quan hệ và tài nguyên của Hà Hùng sẽ tăng mạnh.
Ngược lại, vì ông ta đã thua trong cuộc cạnh tranh vị trí người thừa kế nhà họ Hà, các mối quan hệ chủ động tới gần ông ta sẽ dần rời xa ông ta để tiếp cận Hà Hùng.
Hà Hồng Viễn nói: “Được rồi, tôi đã nói hết những gì cần nói, còn ai muốn nói gì không?”
Đám đông lắc đầu, tỏ vẻ mình không có ý kiến.
Đúng lúc này, Hạ Hà không được ai chú ý đến bỗng lên tiếng: “Ông à, ông vừa nói sẽ chọn ngày để tổ chức lễ thừa kế cho chú hai, cháu nghĩ vẫn nên làm sớm đi!”
Nghe thấy thế, mọi người đều nhìn về phía Hạ Hà.
Ai cũng kinh ngạc trước sự to gan của Hạ Hà.
Sau giây phút kinh ngạc, Hà Hùng vội nói: “Hạ Hà, đừng nói lung tung!”
Ông ta có thể cảm nhận được cơn giận của Hà Hồng Viễn, ngay cả Hà Chí cũng bị quát, ông ta sợ Hạ Hà sẽ bị phạt.
Hà Hồng Viễn nhíu mày, lạnh lùng hỏi: “Vậy cháu nghĩ nên tổ chức lễ thừa kế vào lúc nào?”
Hạ Hà nói một cách dứt khoát: “Chín giờ sáng mai!”
“Hạ Hà, cô điên rồi à? Khi nào đến lượt cô đưa ra thời gian tổ chức lễ thừa kế của nhà họ Hà thế?”
“Đúng thế, một đứa con riêng của nhà họ Hà như cô có tư cách gì?”
...
Rất nhiều người quát Hạ Hà.
Hà Hùng bên cạnh hơi cuống lên.
Ông ta đang định lên tiếng thì nghe thấy Hà Hồng Viễn nói với quản gia: “Giờ in thiệp luôn đi, tối nay đưa thiếp mời đến các gia tộc lớn, chuẩn bị cho lễ thừa kế nhà họ Hà vào chín giờ sáng mai”.
Quản gia vội đáp: “Vâng, thưa chủ gia tộc!”
Hà Hồng Viễn lạnh lùng nhìn Hạ Hà, thấy Hạ Hà không nói gì thêm thì mới nói: “Tan họp!”
Lão ta nói rồi rời khỏi phòng họp trước.
Đám đông vẫn chìm trong sự khiếp sợ, chưa hoàn hồn.
“Chú hai, chúc mừng chú!”
Hạ Hà chúc mừng Hà Hùng rồi đứng dậy rời đi.
Hà Hùng nhìn theo hướng Hạ Hà rời đi, không khỏi suy tư.