Kim Huy liên tục bị đẩy lùi, nhưng lần nào ông ta cũng có thể kiên trì đánh tiếp.
Cùng với sự kéo dài của trận chiến, người Kim Huy đầm đìa máu tươi, trông vô cùng thê thảm.
Nhưng ông ta như không thấy gì, vẫn dốc toàn lực.
Tuy Đỗ Khắc chiếm ưu thế rất lớn, nhưng cũng tiêu hao rất nhiều, lúc này ông ta đang thở hổn hển, cảm thấy vô cùng nhục nhã.
Rõ ràng ông ta đã đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, nhưng trước Kim Huy chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, ông ta lại không thể đánh bại Kim Huy trong thời gian cực ngắn, chuyện này đúng là mối nhục với ông ta.
Thông thường, cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ có thể giết cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ với một đòn, nhưng điều đó lại không đúng với Kim Huy.
“Ầm!”
Đỗ Khắc đánh mạnh, Kim Huy bay ra xa, nặng nề rơi xuống nơi cách đó mấy mét.
Đây đã là lần bị đánh trúng thứ ba của ông ta, ông ta hộc máu, mặt trắng bệch.
Trước sự kinh ngạc của mọi người, ông ta lại run rẩy bò dậy.
“Tôi không thua đâu!”
Kim Huy cắn răng, đứng im, chân hơi run rẩy.
Nhưng ông ta vẫn duy trì khí thế, ông ta hít sâu một hơi, cố gắng giữ trạng thái mạnh nhất của mình bây giờ.
Đỗ Khắc đứng ở phía đối diện, cách ông ta mấy mét, thở hổn hển, tức giận nhìn Kim Huy, nghiến răng nghiến lợi: “Kim Huy, đừng ép tôi! Nếu bây giờ anh chịu thua rồi rời sân đấu võ, tôi có thể xem như không xảy ra chuyện gì, bằng không, chắc chắn tôi sẽ không nương tay đâu!”
“Ha ha!”
Kim Huy cười khẩy, lạnh lùng nói: “Hồi nãy cậu có nương tay à?”
Đỗ Khắc lập tức thẹn quá hóa giận: “Nói nhảm! Nếu tôi không nương tay, với thực lực của tôi bây giờ, sao anh có thể trụ được đến giờ chứ?”
Thật ra hồi nãy ông ta đã dốc toàn lực, nhưng Kim Huy rất giỏi chịu đòn, chẳng khác gì con gián đánh mãi không chết, bị ông ta đánh bay liên tục mà vẫn đứng dậy đánh tiếp, đúng là quái vật.
Đỗ Khắc thầm sợ hãi, ông ta chợt nghĩ, Kim Huy vẫn chưa đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ mà đã mạnh đến thế, nếu Kim Huy đột phá, chẳng phải sẽ có thể giết ông ta ngay ư?
Nghĩ tới đây, Đỗ Khắc càng thêm tức giận.
Ông ta nói với vẻ mặt dữ tợn: “Tôi mới là người mạnh nhất! Anh chỉ là sâu kiến bị tôi giẫm lên mà thôi!”
Sau khi ông ta dứt lời, khí thế cuồng bạo bùng nổ từ người ông ta.
“Giết!”
Đỗ Khắc hét lớn, lao tới chỗ Kim Huy.
Lần này, Kim Huy cũng có vẻ kinh hãi.
Bởi vì thực lực của Đỗ Khắc vừa tăng vọt, đang định giết ông ta.
“Cậu dám!”
Cảm nhận được sát khí của Đỗ Khắc với Kim Huy, Đỗ Bá lập tức giận dữ đứng phắt dậy, định xông lên cứu người nhưng đã muộn.
Đỗ Khắc đã xông tới trước mặt Kim Huy, vung tay đấm vào đầu Kim Huy, nếu ông ta đánh trúng, chắc chắn Kim Huy sẽ chết.