Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 
             "Ranh con, mày đừng có không biết điều, bọn tao cho mày cơ hội giúp chúng tao cũng là để cứu mày rồi, bằng không, bọn tao mà chết thì Thượng Quan Phó cũng sẽ không bỏ qua cho mày đâu".  

             Thấy Dương Thanh từ chối, "anh tư" của đám cao thủ nhà họ Lý kia bèn tức giận nói.  

             Dương Thanh cười nhạt: "Chưa bàn đến chuyện dù tôi có giúp các ông thì liệu có giết nổi Thượng Quan Phó hay không, dù có giết được thì sau đó thế nào? Lý Trọng có thể để tôi sống sao?"  

             "Mày chán sống rồi à!"  

             Đám cao thủ Siêu Phàm Cảnh của nhà họ Lý đều nổi giận.  

             Nhưng bọn họ cũng hiểu, những điều Dương Thanh nói đều là sự thật. Dẫu sao Dương Thanh cũng đã giết chết ba người anh em của họ, dù Lý Trọng có đồng ý bỏ qua cho Dương Thanh thì bọn họ cũng sẽ không thể bỏ qua.  

             Thượng Quan Phó lại có vẻ hoàn toàn không lo đến chuyện các cao thủ nhà họ Lý liên hợp lại đối phó với lão ta, thậm chí thái độ còn có vẻ châm chọc.  

             Dương Thanh vội nhìn sang phía Thượng Quan Phó, lớn tiếng nói: "Tiền bối, tuy tôi đã từng gài bẫy Hoàng tộc họ Thượng Quan nhưng thực ra cũng chưa tạo thành tổn thất gì cho Hoàng tộc, tôi cầu xin tiền bối tha cho tôi lần này, đợi khi võ thuật của tôi khôi phục lại, Hoàng tộc họ Thượng Quan chính là người bạn tốt nhất của tôi".  

             Thượng Quan Phó nhìn Dương Thanh, thoáng vẻ cười cợt, lão ta nói: "Vậy phải xem xem thái độ của cậu thế nào, nếu bây giờ cậu giết hết đám người kia đi thì tôi có thể nghĩ tới chuyện cho cậu một cơ hội".  

             Dương Thanh cười khổ: "Tiền bối, thực lực của ngài cao như thế, hẳn đã nhận ra, hiện giờ tôi không còn sức lực gì nữa, dù tôi có muốn giết bọn họ thay ngài cũng làm không nổi! Hơn nữa, nếu tiền bối sợ tôi phản bội, hợp tác với nhà họ Lý thì thực sự không cần thiết đâu, dẫu sao tôi cũng đã tự tay giết chết ba cao thủ Siêu Phàm Cảnh của họ rồi".  

             "Người nhà họ Lý hiện chỉ hận đến nỗi muốn xé xác tôi thành trăm mảnh, sao tôi có thể hợp tác với họ? Xin tiền bối cho tôi một cơ hội đi".  

             Nghe Dương Thanh nói thế, cả đám cao thủ nhà họ Lý đều đã giận điên lên.  

             Tên "anh tư" của đám cao thủ phẫn nộ quát lớn: "Dương Thanh, mày muốn chết đúng không, đợi ông tổ nhà chúng tao tới, chúng tao chắc chắn sẽ bắt mày phải trả một cái giá đắt".  

             Dương Thanh cười nhạt, nói: "Các ông thực sự cho rằng, chỉ bằng Lý Trọng là có thể giết được Thượng Quan tiền bối hay sao? Nếu các ông không xuất hiện thì Thượng Quan tiền bối còn có thể tha cho nhà họ Lý một đường sống, nhưng hôm nay, các ông đều ra mặt rồi, chẳng lẽ Thượng Quan tiền bối còn có thể mắt nhắm mắt mở để nhà họ Lý tác oai tác quái trên đầu Hoàng tộc họ Thượng Quan chắc?"  

             Thượng Quan Phó hơi nheo mắt lại, dĩ nhiên lão ta hiểu được ẩn ý của Dương Thanh.  

             Hiển nhiên, Dương Thanh làm thế là để khoe khoang, thể hiện sự khôn lỏi của mình với lão ta, mong nhờ việc này được lão ta xem trọng mà tha chết cho.  

             Có điều, Dương Thanh thực sự nghĩ như vậy sao?  

             "Các anh em, anh cả cũng đã chết rồi, dù chúng ta có dốc toàn lực cũng không thể đấu được với lão chó già họ Thượng Quan kia".  

             Tên "anh tư" của nhà họ Lý chợt quay sang nhìn các cao thủ khác, kích động nói thẳng.  

             Những người còn lại đều gật đầu, đáy mắt lóe lên ý muốn giết người mãnh liệt.  

             "Anh tư, anh không cần nói nữa, chúng tôi đều hiểu ý anh, ngay cả anh cả đều không phải là đối thủ của lão chó già kia thì chúng ta càng không có hi vọng đánh thắng, nói trắng ra là, hôm nay chúng ta hẳn phải chết chắc rồi".  

             Một tên cao thủ nhà họ Lý lên tiếng, sau đó lập tức lấy ra một bình thủy tinh trong suốt, bên trong bình là một chất lỏng màu đỏ sậm.  

             Khi nhìn thấy bình thủy tinh trong tay đối phương Dương Thanh lập tức biến sắc, thốt lên: "Liều thuốc Siêu Phàm".  

             Là một nạn nhân từng bị liều thuốc này của Black Doctor tàn hại, dĩ nhiên Dương Thanh biết ngay thứ chất lỏng trong tay cao thủ nhà họ Lý là cái gì, đó chính là một thứ nước thuốc có thể tăng mạnh sức chiến đấu của cao thủ.  

             Loại thuốc này, một khi sử dụng, thực lực sẽ tăng vọt, đương nhiên, không phải ai cũng có thể dùng nó, những người có thể chất không đủ tốt hoàn toàn không chịu nổi công hiệu cực kì mãnh liệt của liều thuốc Siêu Phàm này.  

             Nghe thấy Dương Thanh nói thế, đám cao thủ nhà họ Lý đồng loạt quay sang nhìn anh, đáy mắt lóe sát khí, dường như bọn họ cũng không ngờ, Dương Thanh lại biết đến liều thuốc Siêu Phàm này.  

             Thượng Quan Phó nhíu mày, quay sang hỏi Dương Thanh: "Liều thuốc Siêu Phàm là cái gì?"  

             Bấy giờ Dương Thanh mới nhận ra mình lỡ miệng để lộ, trong tình huống thế này, hẳn anh không nên nói gì mới phải, nhà họ Lý có năm cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh, một khi bọn họ sử dụng liều thuốc Siêu Phàm thành công thì thực lực sẽ tăng mạnh trong một thời gian ngắn.  

             Đến khi đó, chỉ e chính Thượng Quan Phó cũng phải gánh một áp lực không nhỏ đâu.  

             Nhưng Thượng Quan Phó đã hỏi, Dương Thanh không thể không đáp, anh đành nghiêm sắc mặt, nói: "Liều thuốc Siêu Phàm là thành quả nghiên cứu của Black Doctor, là thứ thuốc chuyên dành riêng cho cao thủ Siêu Phàm Cảnh, uống vào sẽ tăng mạnh thực lực, hoặc cũng có thể sẽ mất mạng vì thân thể không cách nào gánh chịu nổi dược hiệu".  

             Anh vừa dứt lời, Thượng Quan Phó lập tức giận dữ, ánh mắt bén như dao liếc sang đám cao thủ nhà họ Lý, lạnh lẽo quát: "Chán sống rồi à!"  

             Chỉ có điều, lúc này mỗi một cao thủ đều đang cầm một lọ thuốc Siêu Phàm trong tay, năm tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh đồng thời ngửa đầu uống sạch bình thuốc.  

             Ầm!  

             Ngay khi bọn họ dùng liều thuốc Siêu Phàm, trong nháy mắt, từng luồng hơi thở võ thuật cực kì cuồng bạo đã bao phủ toàn bộ khu vực này.  

             Ngay cả chính Thượng Quan Phó cũng cảm nhận được mối nguy hiểm cực lớn đang đe dọa mình.  

             Trong một tích tắc, đáy mắt lão ta đã tràn đầy sát khí, lạnh lùng nói: "Xem ra, gia tộc họ Lý này đúng là không nên tồn tại ở Hoàng thành Thượng Quan".  

             "Các anh em, giết Thượng Quan Phó!"  

             Tên "anh tư" đã gầm lên một tiếng đầy giận dữ, sau đó dẫn đầu đám người lao về phía Thượng Quan Phó, bốn tên cao thủ còn lại cũng bám theo sát gót.  

             Nháy mắt, cuộc đại chiến đã bắt đầu!  

             Dương Thanh âm thầm kích động, ban đầu anh còn lo mình mà nói ra hiệu quả của liều thuốc Siêu Phàm này rồi, Thượng Quan Phó sẽ cố gắng giết đám người kia thật nhanh, nhưng không ngờ Thượng Quan Phó còn chưa kịp ra tay, năm tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh của nhà họ Lý đã uống thứ thuốc kia, đồng thời chủ động tấn công Thượng Quan Phó.  

             Lúc này, anh bỗng vô cùng chờ mong Lý Trọng có thể nhanh chóng tới đây, đợi khi Lý Trọng tới, chỉ sợ năm tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh còn sót lại của nhà họ Lý đều đã chết hết.  

             Đến khi đó, lại đến lượt Lý Trọng tiếp tục đấu với Thượng Quan Phó, trận chiến đó sẽ kịch liệt và đặc sắc cỡ nào?  

             Đánh đi! Đánh mau! Chưa đến phút cuối, ai là chim sẻ còn chưa biết đâu.  

             "Uỳnh uỳnh uỳnh!"  

             Hai phe chiến đấu vô cùng kịch liệt, đám cao thủ nhà họ Lý sau khi dùng liều thuốc Siêu Phàm đều không chết mà thực lực mỗi người đều tăng mạnh.  

             Còn về phần Thượng Quan Phó, tuy lão ta cũng rất mạnh, nhưng đối thủ của lão ta lại là đám cao thủ nhà họ Lý đang đánh theo đấu pháp liều mạng như đàn sói đã mất khống chế, hoàn toàn không cảm thấy đau đớn, mỗi một chiêu đều dốc toàn lực mà tấn công.  

             Có điều, giữa hai phe vẫn có chênh lệch rất lớn, lần này Thượng Quan Phó đã hoàn toàn bị chọc giận, tung ra từng quyền cực nặng.  

             "Uỳnh!"  

             Một tên cao thủ nhà họ Lý bay ngược ra sau mấy chục mét hệt một quả bóng cao su, va mạnh vào một gốc cổ thụ, cây cổ thụ kia ầm ầm đổ xuống đất, tên cao thủ nhà họ Lý đã mất mạng từ bao giờ.  

             Hai phút sau, toàn bộ các cao thủ nhà họ Lý đều đã ngã vào vũng máu, chết không nhắm mắt.  

             Thượng Quan Phó đứng đó, điều chỉnh lại hơi thở hỗn loạn, vừa rồi chiến đấu quá kịch liệt, lão ta cũng tiêu hao quá nhiều sức lực, nhưng mức độ này còn chưa tạo thành thương tổn lớn cho lão ta.  

             "Có phải cậu thất vọng lắm không?"  

             Thượng Quan Phó bỗng nheo mắt nhìn về phía Dương Thanh, hỏi.  

 

 

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK