Tài xế cười ha hả: “Nếu không có chướng ngại vật gì, đi hết tốc lực, ít nhất cũng phải mất 40 phút”.
Sắc mặt Dương Thanh lập tức trở nên hơi khó coi, theo lời tài xế nói, chẳng phải cho dù không có cao thủ cản đường, đi hết tốc lực đến Võ Tông thì cũng chỉ vừa khít thời gian thôi à?
“Nhưng...”
Tài xế chợt lên tiếng, nhưng không nói hết.
Dương Thanh tức giận nói: “Tôi phải đến Võ Tông trước 12 giờ, chỉ cần anh làm được, tôi sẽ cho anh thêm một viên đan dược nữa!”
Tài xế chỉ chờ anh nói câu này, đáp ngay: “10 phút! Nếu cậu có thể giải quyết sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong này trong 10 phút, tôi cam đoan sẽ đưa cậu tới Võ Tông trước 12 giờ”.
“Được!”
Dương Thanh chỉ đáp một chữ rồi xuống xe.
“Rầm!”
Vừa bước xuống xe, Dương Thanh đã dốc toàn lực, lao tới chỗ sát thủ.
Huyết mạch cuồng hóa lập tức được anh kích hoạt, Chiến Thần Quyết điên cuồng vận chuyển, sức mạnh khổng lồ tràn ngập người anh.
Không những thế, anh còn cầm linh khí Huyết Chủy.
Vừa ra tay đã dùng trạng thái mạnh nhất.
Trong 10 phút, anh phải giải quyết sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong trước mặt, bằng không Đỗ Trọng sẽ gặp nguy hiểm.
“Keng!”
Dương Thanh vừa lao tới trước mặt sát thủ, sát thủ đã rút kiếm ra, Huyết Chủy và kiếm Nhật va vào nhau, phát ra tiếng vang lanh lảnh.
Trong vụ va chạm dữ dội này, kiếm Nhật của sát thủ đã gãy đôi.
Sát thủ sững sờ, nhìn chằm chằm vào Huyết Chủy trong tay Dương Thanh, không khỏi thốt lên: “Linh khí!”
“Keng keng keng!”
Dương Thanh không muốn nói nhảm, dốc toàn lực để tấn công.
Kiếm Nhật của sát thủ chỉ còn một nửa, mỗi khi va chạm với Huyết Chủy, nó lại gãy thêm một đoạn, sau năm sáu lần tấn công, trong tay sát thủ chỉ còn mỗi chuôi kiếm.
Tài xế trên chiếc Unimog cũng sửng sốt, không nhịn được mà nói: “Mẹ nó! Cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng bị cậu ta áp đảo à? Đây còn là người ư?”
Tuy hắn có kiến thức rộng rãi nhưng cũng chưa bao giờ thấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong nào trẻ như thế.
Sát thủ nhìn chuôi kiếm trong tay mình, lập tức thẹn quá hoá giận, quát lớn: “Khốn kiếp! Tao sẽ chém mày thành muôn mảnh!”
Sau khi dứt lời, ông ta khua tay trong không trung, như đang lấy gì đó.
“Rầm rầm rầm!”