Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Trong mắt Khương Kiếm lóe lên sát khí đáng sợ, ông ta nhìn chằm chằm vào Hạ Hà vừa bị mình tát bay, lạnh lùng nói: “Tôi cho cô thêm cơ hội cuối, làm con gái nuôi của tôi hoặc chết!”  

 

Hộ vệ nhà họ Hà kinh ngạc nhìn Khương Kiếm tát bay Hạ Hà.  

 

Phải biết rằng đội trưởng đội hộ vệ nhà họ Hà vừa bị Hạ Hà giết bằng một đòn.  

 

Hạ Hà vừa thức tỉnh thiên phú, khiến cao thủ nhà họ Hà hết cách lại không đỡ nổi một đòn từ Khương Kiếm, bị đánh bay.  

 

Hà Chí hoảng sợ, hồi nãy ông ta suýt bị Hạ Hà giết.  

 

Sau khi nghe Khương Kiếm nói xong, ông ta càng thêm sợ hãi, rõ ràng Khương Kiếm rất coi trọng Hạ Hà, một khi Hạ Hà trở thành con gái nuôi của Khương Kiếm thật, chắc chắn ông ta sẽ phải chết.  

 

“Cậu Khương, con nhãi đê tiện này không đủ tư cách làm con gái nuôi của cậu đâu, chẳng biết nó ăn may kiểu gì mà thiên phú lại thức tỉnh”.  

 

Hà Chí sợ hãi nói: “Cậu Khương mau giết nó, cho dù con nhãi này đồng ý làm con gái nuôi của cậu thì chắc chắn nó cũng không thật lòng đâu”.  

 

Nghe thấy thế, Khương Kiếm nhíu chặt mày.  

 

“Bốp!”  

 

Thấy Khương Kiếm nhíu mày, một cao thủ bên cạnh Khương Kiếm giơ tay tát mạnh vào mặt Hà Chí.  

 

Hà Chí bay xa mười mấy mét, va mạnh vào một cây cột đá trong trang viên, hộc máu.  

 

“Còn lắm lời nữa, chết!”  

 

Cao thủ vừa đánh bay Hà Chí lạnh lùng nói.  

 

Hà Chí cảm thấy dường như xương cốt đã gãy hết, nội tạng cũng lệch vị trí, mặt ông ta tái nhợt.  

 

Ông ta biết đối phương đã nương tay, bằng không ông ta đã chết.  

 

So với Hạ Hà, ông ta càng thảm hại hơn.  

 

Hạ Hà chỉ bị Khương Kiếm tát một phát, bay xa mấy mét, còn ông ta thì bay xa mười mấy mét.  

 

Sau khi dạy dỗ Hà Chí, Khương Kiếm lạnh lùng nhìn Hạ Hà: “Nói cho tôi biết sự lựa chọn của cô!”  

 

Khóe miệng Hạ Hà đầy máu, trên mặt còn có dấu tay rõ rệt, cô ta nhìn chằm chằm vào Khương Kiếm bằng đôi mắt đỏ ngầu, nghiến răng: “Muốn tôi làm con gái nuôi ông à, đừng mơ!”  

 

“Ồ?”  

 

Khương Kiếm nhíu mày, hình như không ngờ Hạ Hà lại dám từ chối mình.  

 

“Hừ!”  

 

Khương Kiếm lạnh lùng nói: “Nếu vậy thì cô không cần sống tiếp nữa”.  

 

Ông ta nói rồi quay người rời đi, thậm chí không thèm nhìn Hạ Hà.  

 

Nhưng hộ vệ đi theo ông ta vẫn ở lại.  

 

“Cho dù thiên phú của cô đã thức tỉnh, còn lợi hại hơn thiên tài của Hạ Giới giới Cổ Võ thì sao?”  



Hộ vệ kia cười lạnh, bỗng vươn tay ra, khí thế đáng sợ hội tụ trong tay ông ta. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK