Thấy Đỗ Ngọc Sơn ngắt cuộc họp video, chủ của các thế gia Cổ Võ vừa có ý lùi bước lập tức cuống lên, vội xin kết nối video lại.
Cuộc gọi video nhanh chóng được kết nối, nhưng Đỗ Ngọc Sơn vốn nên xuất hiện đã biến mất.
“Các vị, minh chủ đã rời đi rồi, các vị còn việc gì không?”
Người xuất hiện trong video bên Thủ Hộ Minh là thủ hộ thứ nhất của Thủ Hộ Minh.
“Đại thủ hộ, phiền ông chuyển lời cho minh chủ giúp nhà họ Trần, nhà họ Trần sẽ không rời đi, chúng tôi sẵn lòng theo minh chủ chinh phục thế giới mới!”
Trần Thương Khung - chủ gia tộc họ Trần lên tiếng trước.
Sau khi lão ta dứt lời, chủ của các gia tộc khác cũng hoàn hồn, vội tỏ thái độ sẽ không rời đi.
Thủ hộ thứ nhất lạnh lùng nói: “Nếu vậy, các vị hãy chuẩn bị để ra tay lúc 0 giờ đi!”
Lão ta nói rồi cúp máy.
Ở chi nhánh của gia tộc Cổ Võ họ Trần tại Đông Châu.
Trần Thương Khung ngồi ở ghế chính giữa, bên dưới là Trần Hải Phong đang thay mặt quý tộc nhà họ Trần.
“Giờ không rút lui được nữa, trừ khi nhà họ Trần muốn biến mất”.
Trần Thương Khung nghiêm nghị nói: “Nhưng nếu chúng ta không đi thì sẽ phải đối mặt với cao thủ chiến vực Đông Châu đã võ trang đầy đủ”.
Nói đến đây, lão ta nhìn về phía Trần Hải Phong, nói: “Hải Phong, con có cách gì không?”
Trần Hải Phong trầm giọng nói: “Bố, con nghĩ nếu chúng ta đánh chính diện với cao thủ chiến vực Đông Châu, cho dù hạ được chiến vực Đông Châu thì cũng sẽ bị tổn thất nặng nề”.
“Vũ khí nóng của chiến vực có thể dễ dàng phá hủy cả Hạ Giới giới Cổ Võ, nhưng chắc chắn họ sẽ không làm thế, có điều họ đã chĩa vũ khí nóng vào trụ sở chính ở Hạ Giới giới Cổ Võ của các thế gia lớn, sẽ khai hỏa bất cứ lúc nào”.
“Con nghĩ việc quan trọng nhất bây giờ là bảo người ở trụ sở chính mang hết những thứ có thể di chuyển đi, khi đến 0 giờ, cho dù còn đồ quan trọng chưa mang đi thì người nhà họ Trần ở trụ sở chính vẫn phải rời đi, để tránh vũ khí nóng của chiến vực Đông Châu bắn vào trụ sở chính”.
Trần Thương Khung gật đầu, lập tức bảo người bên cạnh: “Lập tức ra lệnh cho trụ sở chính theo lời Hải Phong nói đi!”
“Vâng!”
Người hầu lập tức đi liên lạc với người của trụ sở chính.
Trần Thương Khung nhìn Trần Hải Phong: “Con nói tiếp đi!”
Trần Hải Phong nói tiếp: “Theo con biết, cao thủ chiến vực được võ trang đầy đủ có thể sánh ngang với cao thủ Cổ Võ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, giờ ưu thế của chiến vực là đông, nhiều trang bị, nếu chúng ta muốn giành thắng lợi với tổn thất nhỏ nhất thì phải cử cao thủ từ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong trở lên đi”.
“Giờ chúng ta đang có năm cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm, mười lăm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, hay nói cách khác, giờ chúng ta chỉ có thể vận dụng hai mươi cao thủ”.