Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhưng đây không phải nguyên nhân chính tạo thành vết thương nặng trên người anh, chủ yếu là do cơ thể vừa vượt qua thiên kiếp ngày hôm nay của anh lại bị linh hồn Ma Thần chiếm mất, còn phát huy thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, sức mạnh này vượt xa sức chịu đựng của cơ thể anh, tạo thành vết thương cực lớn.  

 

“Anh Thanh, anh đừng làm em sợ, xin anh đừng làm em sợ, em còn đan dược chữa thương đây, anh mau uống, mau uống đi!”  

 

Mã Siêu xông tới bên Dương Thanh, nhìn vết thương thấy cả xương trên người anh, nước mắt rơi không kiểm soát, anh ta cuống quýt lấy hết đan dược chữa thương mà Dương Thanh đã đưa cho anh ta khi họ vừa tới Ma Sơn ra.  

 

Nhưng lúc này Dương Thanh chỉ hộc máu, không uống nổi bất cứ đan dược nào.  

 

Lệ Trần và Đỗ Bá đứng cạnh Dương Thanh, áy náy nhìn dáng vẻ thê thảm này của anh, nếu họ không tấn công, có lẽ Dương Thanh cũng không bị thương nghiêm trọng như thế.  

 

Nhưng họ hiểu rõ, đúng lúc Ma Thần định dùng cơ thể Dương Thanh để giết Mã Siêu, linh hồn Dương Thanh đã chiếm thế chủ đạo, để mặc cho đòn tấn công của Lệ Trần và Đỗ Bá giáng lên người mình.  

 

“Linh hồn Ma Thần vẫn ở trong người cậu ta, chỉ tạm thời bị cậu ta áp đảo thôi, giờ phải giết cậu ta thì mới có thể tiêu diệt cả linh hồn Ma Thần”.  

 

Đúng lúc này, Tư Không chợt nói.  

 

Lão ta nói rồi khoát tay: “Tru Hồn Trận, khởi động!”  

 

Nhận được mệnh lệnh từ lão ta, các cao thủ của Thủ Hộ Minh vội quay lại vị trí, khởi động Tru Hồn Trận, sức mạnh khổng lồ lập tức tràn ra từ trận pháp.  

 

“Không ai được ở đây nữa, mau rời khỏi Tru Hồn Trận đi, bằng không sẽ phải chôn cùng Ma Thần đấy”.  

 

Tư Không nhìn Lệ Trần, Đỗ Bá và Mã Siêu vẫn đang ở trong Tru Hồn Trận, nghiêm nghị quát.  

 

Nghe thấy lão ta nói thế, Lệ Trần và Đỗ Bá vô cùng tức giận.  

 

“Linh hồn Ma Thần đã bị kìm hãm, với tư cách là cao thủ của Thủ Hộ Minh, giờ các người phải nghĩ cách đuổi linh hồn Ma Thần khỏi cơ thể này, chứ không phải là giết cả cậu ấy”.  

 

Lệ Trần căm tức nhìn Tư Không, lạnh lùng nói: “Tôi biết Thủ Hộ Minh các người có thủ đoạn này, chứ nếu dùng Tru Hồn Trận thì chỉ có thể giết cả Dương Thanh thôi!”  

 

Tư Không nhíu mày, lạnh lùng nói: “Thủ Hộ Minh chúng tôi làm việc, không cần giải thích với ông nhỉ? Cút ngay khỏi Tru Hồn Trận, bằng không, giết!”  

 

Nghe thấy thế, Lệ Trần càng tức giận hơn.  

 

Lão đứng chắp tay trong trận pháp, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tư Không: “Cao thủ trong Tru Hồn Trận càng nhiều, sức sát thương mà mỗi người phải chịu cũng càng yếu, các người vốn không quan tâm tới sống chết của chúng tôi, mà lo khi chúng tôi ở trong Tru Hồn Trận, các người không thể tập trung sức mạnh để tiêu diệt linh hồn Ma Thần”.  

 

Nghe thấy thế, mọi người đều vô cùng chấn động, không ngờ Tru Hồn Trận còn có đặc tính này.  

 

Tư Không híp mắt, nhìn chằm chằm vào Lệ Trần: “Ông đang khiêu khích Thủ Hộ Minh đấy, ông biết hậu quả của việc này sẽ nghiêm trọng tới mức nào không?”  



Lệ Trần lạnh lùng nói: “Thủ Hộ Minh rất mạnh, nhưng cũng không mạnh nhất giới Cổ Võ, ông không cần uy hiếp tôi. Tôi không quan tâm đến việc các người định đối phó với linh hồn Ma Thần kiểu gì, nhưng nếu định giết cả Dương Thanh thì tôi phải quan tâm!” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK