Bảy giờ năm mươi phút, trong phòng tiệc ở tầng cao nhất của khách sạn Trung Châu đã có khoảng trăm người.
Không có ngoại lệ, những người có thể có mặt ở đây đều là dòng chính có tiếng nói trong các thế lực Trung Châu, hơn nữa họ cũng có chỗ ngồi khác nhau theo địa vị ở Trung Châu.
“Sao có cả người của thế gia Cổ Võ thế?”
“Tôi cứ tưởng đây là tiệc do tứ trưởng lão của hội trưởng lão Trung Châu tổ chức, sẽ không mời người của thế gia Cổ Võ”.
“Xem ra quan hệ giữa thế gia Cổ Võ và hội trưởng lão cũng không đơn giản như bề ngoài”.
...
Khi thấy người của thế gia Cổ Võ cũng ở đây, người của thế lực bản địa Trung Châu vô cùng kinh ngạc.
Người của năm thế gia Cổ Võ đã tiến vào Trung Châu cũng có vẻ mặt u ám, vì gia tộc họ chỉ lấy được năm chỗ ngồi thôi, còn những thế lực bản địa hàng đầu Trung Châu lại có mười chỗ ngồi.
Đây không phải chuyện chính, quan trọng là họ còn nhìn thấy rất nhiều tán tu ở Hạ Giới giới Cổ Võ.
“Sao lại có nhiều tán tu Hạ Giới giới Cổ Võ thế?”
Ở chỗ nhà họ Trần, Trần Hải Châu nhíu mày, hỏi một dòng chính nhà họ Trần bên cạnh.
Sắc mặt người kia cũng rất khó coi, ông ta cắn răng: “Theo tin mà tôi mới nhận được, bữa tiệc tối nay chỉ hạn chế chỗ ngồi với thế gia Cổ Võ đã tiến vào Trung Châu của Hạ Giới giới Cổ Võ và thế lực bản địa Trung Châu”.
Trần Dương sửng sốt, vô thức hỏi: “Nghĩa là sao?”
Người kia vội nói: “Tán tu của Hạ Giới giới Cổ Võ chỉ cần đáp ứng một điều kiện, đó là cảnh giới đạt đến Siêu Phàm Cảnh”.
Trần Dương mở to mắt, tức giận nói: “Sao họ dám đánh đồng thế gia Cổ Võ và đám tán tu thấp hèn đó? Thậm chí họ còn hạn chế chúng ta mà không hạn chế các tán tu kia?”
Trần Hải Châu cũng sầm mặt, thoáng im lặng rồi lạnh lùng nói: “Xem ra hội trưởng lão định lôi kéo tán tu của Hạ Giới giới Cổ Võ rồi”.
“Sao cơ ạ?”
Trần Dương lập tức ngạc nhiên, nói: “Họ mặc kệ thế gia hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ để đi lôi kéo đám tán tu kia, chẳng lẽ họ không biết thực lực của thế gia Cổ Võ hơn xa đám tán tu đó à?”
Trần Hải Châu nói: “Con nghĩ với quan hệ giữa hội trưởng lão và thế gia Cổ Võ, họ sẽ muốn hợp tác với chúng ta ư?”
“Hơn nữa, cho dù hội trưởng lão thực sự muốn hợp tác với chúng ta, Thủ Hộ Minh sẽ đồng ý à?”
Trần Dương sững sờ một lát rồi trầm giọng nói: “Bố, con hiểu rồi! Bề ngoài thì giống như cuộc tranh giành giữa thế gia Cổ Võ chúng ta và hội trưởng lão, nhưng thật ra đây là cuộc đấu giữa hội trưởng lão và Thủ Hộ Minh”.
“Dù sao nền tảng của thế gia Cổ Võ cũng ở Hạ Giới giới Cổ Võ, nếu đã ở Hạ Giới giới Cổ Võ thì chắc chắn sẽ chịu sự ràng buộc của Thủ Hộ Minh, chỉ khi chúng ta hoàn toàn từ bỏ nền tảng ở Hạ Giới giới Cổ Võ, Thủ Hộ Minh mới dám từ bỏ chúng ta, hội trưởng lão mới dám tiếp nhận chúng ta”.
Trần Hải Châu bình tĩnh nhìn đám đông, gật đầu: “Thế nên thế gia Cổ Võ như chúng ta mới là khó xử nhất, còn các tán tu mà chúng ta nghĩ là thấp hèn sẽ không bị hạn chế gì cả, giờ Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục đã hoàn toàn hòa làm một, đúng là cơ hội của họ”.
“Nghe nói mục đích chính của bữa tiệc tối nay là để tứ trưởng lão thể hiện thủ đoạn luyện đan với mọi người, một khi hắn có thể luyện chế đan dược với phẩm chất cao thật, hắn sẽ dễ dàng mời chào được tán tu từ Hạ Giới giới Cổ Võ”.
“Không những thế, các thế lực bản địa ở thế tục cũng yên tâm, ngoài ra hắn còn ra oai được với thế gia Cổ Võ”.