Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1582
 
             Tiếng hét tức giận của Dương Thanh, như tiếng sấm, vang khắp Hoàng phủ họ Thượng Quan.  

             Tiếng hét tức giận này khiến mọi người ngây ra như phỗng. Thượng Quan Hoàng càng khiếp sợ tột độ. Không phải Dương Thanh bị thương nặng sao? Tại sao cậu ta còn dám xuất hiện ở Hoàng phủ họ Thượng Quan?   

             Chẳng lẽ người thua trận lúc nãy không phải là Dương Thanh mà là người bảo vệ Hoàng tộc họ Thượng Quan?   

             Nghĩ tới đây, Thượng Quan Hoàng chỉ thấy cả người lạnh thấu xương, dưới chân lảo đảo, suýt chút nữa đã ngồi phịch xuống đất.   

             Mà lúc này tất cả các cao thủ của Hoàng tộc đều ngạc nhiên không tin. Bọn họ biết Dương Thanh rất mạnh, nhưng không ngờ anh lại mạnh đến nỗi có thể đánh bại người bảo vệ Hoàng tộc.    

             Vào lúc này, Thượng Quan Nhu đang bị giam lỏng trong hoàng lăng cũng nghe được câu nói cực kỳ ngông cuồng kia của Dương Thanh, lập tức nước mắt tuôn như mua.   

             "Cậu ấy nói, mình là người phụ nữ của cậu ấy!"  

             Khuôn mặt đẫm nước mắt của Thượng Nhu lộ ra nụ cười hạnh phúc.  

             Mặc dù cô ta biết Dương Thanh nói vậy chỉ là để giúp cô ta chứ không hề có ý bảo cô làm người phụ nữ của anh. Nhưng dù vậy cô ta cũng cảm thấy rất vui sướng.   

             Đây là tình yêu, bởi vì một lời nói của người yêu, dù chỉ là lời nói dối, cũng có thể khiến người ta vui mừng tột độ.  

             "Không!"  

             Thượng Quan Tử Chí không thể chấp nhận sự thật này, vẻ mặt ngập tràn khó tin nói: "Chuyện này không thể nào! Người bảo vệ Hoàng tộc sao có thể thua cậu được?"  

             Thượng Quan Hoàng vừa mới sắc phong ông ta làm người thừa kế Hoàng tộc. Hơn nữa còn tuyên bố sẽ chọn ngày lành làm lễ sắc phong. Chỉ cần ông ta trở thành người thừa kế thì chức Hoàng Chủ mà ông ta hằng mơ ước sẽ không còn xa nữa.   

             Nhưng bây giờ, Dương Thanh đã xuất hiện ở Hoàng tộc họ Thượng Quan, với quan hệ của cậu ta và Thượng Quan Nhu, vị trí người thừa kế còn lâu mới tới lượt ông ta.  

             Chớp mắt, một bóng người trẻ tuổi xuất hiện trước mặt Thượng Quan Hoàng.   

             Dương Thanh nhìn Thượng Quan Hoàng, lạnh lùng nói: "Nhìn thấy tôi, các người đều có vẻ rất thất vọng nhỉ?"  

             Thượng Quan Hoàng hỏi: "Người bảo vệ Hoàng tộc của chúng tôi đâu?"  

             Dương Thanh cười lạnh: "Ông nghĩ thế nào?"  

             Câu nói này khiến cho sắc mặt của Thượng Quan Hoàng tái nhợt. Chẳng lẽ người bảo vệ đã chết rồi?  

             Lão ta chưa từng nghe nói có người bảo vệ hoàng tộc nào bị giết cả. Nếu đúng vậy có nghĩa là Hoàng tộc họ Thượng Quan sẽ mất đi người bảo vệ. Không còn người bảo vệ nữa, Hoàng tộc họ Thượng Quan còn được gọi là Hoàng tộc nữa sao?   

             Nhưng ngay sau đó, lão ta đã bình tĩnh lại. Hai luồng hơi thở võ thuật trong trận chiến vừa nãy không hề biến mất. Điều đó có nghĩa là người bảo vệ Hoàng tộc họ Thượng Quan không chết mà chỉ bị thương nặng.  

             Chỉ cần người bảo vệ còn sống vậy thì không sao cả. Hoàng tộc họ Thượng Quan vẫn là Hoàng tộc.   

             Thượng Quan Hoàng đột nhiên hỏi: "Không biết cậu Thanh đến Hoàng tộc tôi là có việc gì?"  

             Dương Thanh sắp bị Thượng Quan Hoàng chọc cười, lạnh lùng nói: "Ông giam lỏng người phụ nữ của tôi mà còn hỏi tôi đến đây vì chuyện gì sao?"  

             Sắc  mặt Thượng Quan Hoàng bình tĩnh nói: "Theo tôi được biết, cậu đã kết hôn cũng đã có con. Dù cậu và Thượng Quan Nhu có xảy ra quan hệ thì con bé cũng không phải là người phụ nữ của cậu?"  

             "Hơn nữa, thời đại bây giờ nam nữ xảy ra quan hệ, không phải là chuyện rất bình thường sao? Chẳng lẽ hễ xảy ra quan hệ thì cô gái đó sẽ trở thành người phụ nữ của người đàn ông kia sao?"  

             Dương Thanh cười lạnh: "Bớt nói nhảm đi. Thả chị ấy ra, bằng không từ đây về sau Chiêu Châu sẽ không còn Hoàng tộc họ Thượng Quan nữa!"  

             Dứt tiếng, Dương Thanh đột nhiên đạp mạnh xuống đất “ầm” một tiếng, chỉ thấy tòa lầu các gần với Hoàng điện nhất ngã ầm ầm xuống đất.   

             Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người sửng sốt, Dương Thanh giẫm chân trong Hoàng điện của Hoàng tộc họ Thượng Quan nhưng lại khiến tòa lầu bên ngoài Hoàng điện sập xuống. Dương Thanh phải mạnh đến cỡ nào mới làm được như vậy?  

             Sắc mặt Thượng Quan Hoàng cực kỳ khó coi, lão ta không biết, nếu thả Thượng Quan Nhu ra liệu Dương Thanh có giết lão ta không?   

             Sở dĩ lão ta giam lỏng Thượng Quan Nhu là vì muốn uy hiếp Dương Thanh, hòng giữ mạng sống cho lão ta.   

             "Dẫn Thượng Quan Nhu ra đây!"  

             Thượng Quan Hoàng bỗng lên tiếng.   

             Chẳng mấy chốc Thượng Quan Nhu đã được hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong dẫn tới.   

             "Dương Thanh!"  

             Thấy Dương Thanh, trên mặt Thượng Quan Nhu lộ ra vẻ kích động: "Cậu khôi phục võ công rồi?"  

             Dương Thanh gật đầu, thấy Thượng Quan Nhu không bị thương thì anh mới yên tâm.  

             Như Thượng Quan Hoàng đã nói, tuy bọn họ đã xảy ra quan hệ, nhưng cũng  không nói lên được điều gì. Nhưng với tư cách là bạn của Thượng Quan Nhu, Dương Thanh chỉ có thể làm như vậy mới giảm bớt phần nào áy náy trong lòng đối với Thượng Quan Nhu  

             Ngay khi Dương Thanh nghĩ Thượng Quan Hoàng sẽ Thượng Quan Nhu ra thì lão ta bỗng nói:  "Dương Thanh, nếu bây giờ cậu rời khỏi đây tôi hứa sẽ không khiến Thượng Quan Nhu khó xử".  

             Ngay khi những lời này vừa được nói ra, toàn bộ đại điện đều bị bao trùm bởi một luồng khí thế khủng bố, trên mặt Dương Thanh lộ ra sát khí nồng đậm.  

             Dương Thanh lạnh lùng nói: "Ông lấy cháu gái của mình ra uy hiếp tôi?"  

             Lúc này, Thượng Quan Nhu đang ở bên cạnh Thượng Quan Hoàng, và với thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh của Thượng Quan Hoàng, muốn giết cô ta dễ như trở bàn tay.   

             Dương Thanh rất mạnh, nhưng trong khoảng cách ngắn như vậy, rất khó để bảo đảm an toàn tính mạng cho Thượng Quan Nhu.   

             Thượng Quan Hoàng bình tĩnh nói: "Tôi chỉ muốn cậu rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan chứ không có ý gì khác!"  

             Dương Thanh giễu cợt: "Thật không ngờ đường đường là Hoàng chủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan lại có thể làm ra chuyện đê hèn như vậy, dùng cháu gái của mình để uy hiếp người ngoài".  

             Trên mặt Thượng Quan Hoàng cũng lộ ra vẻ đau khổ: "Hết thảy mọi việc đều là tại cậu ép tôi. Tôi không còn cách nào khác. Chỉ cần cậu rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan, mới có thể bảo đảm Hoàng tộc họ Thượng Quan không bị ảnh hưởng".  

             Lúc này, một gã cao thủ Hoàng tộc, vẻ mặt cầu xin nói: "Hoàng chủ, buông tha cho công chúa Nhu đi!"  

             "Hoàng chủ, hôm nay cậu Thanh đến đây rõ ràng là muốn bảo đảm sự an toàn cho công chúa Nhu. Bằng không với thực lực của cậu ấy nếu muốn tiêu diệt Hoàng tộc của chúng ta thật thì cậu ấy có thể đợi tới bây giờ sao?"  

             "Đúng đấy, Hoàng Chủ, ngài mau thả công chúa Nhu đi!"  

             Lập tức cao thủ của Hoàng tộc lần lượt cầu xin.   

             Trong đôi mắt đẹp của Thượng Quan Nhu đầy vẻ thất vọng. Cô ta chưa bao giờ nghĩ ông nội từng yêu thương cô ta nhất, thậm chí đã sớm phong cô ta làm người bảo vệ của Hoàng tộc họ Thượng Quan hôm nay lại dùng tính mạng của cô ta để uy hiếp  người đàn ông mà cô ta yêu nhất.  

             "Ông nội, ông cần gì phải làm thế? Chỉ cần ông thả cháu ra, hôm nay cháu sẽ rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan. Cháu hứa, Dương Thanh sẽ không tổn hại đến bất kỳ ai trong Hoàng thành Thượng Quan này".  

             Thượng Quan Nhu đỏ hoe mắt cầu xin.   

             Thượng Quan Hoàng lắc đầu, tức giận nói: "Cháu câm miệng! Cháu đã là người phụ nữ của cậu ta, trái tim của cháu đã không còn ở Hoàng tộc từ lâu rồi đúng không?"  

             Thượng Quan Nhu lắc đầu: "Ông nội, không phải như vậy. Cháu có thể chết vì Hoàng tộc, xin ông đừng nói như vậy".  

             Cô ta đã trả giá quá nhiều vì Hoàng tộc họ Thượng Quan, sao có thể trơ mắt nhìn Hoàng tộc bị diệt chứ?   

 

 

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK