Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Lưu Khánh và trưởng bối trong tông môn liên lạc với nhau, Dương Thanh đã tới chiến vực Trung Châu.

“Dương Thanh, anh không sao chứ!”

Anh vừa tới, Hạ Hà đã tiến lên, trên mặt là sự lo lắng.

Dương Thanh mỉm cười: “Yên tâm, tôi không sao!”

Mạnh Thiên Lan vươn tay nhẹ nhàng đánh lên ngực Dương Thanh: “Dương Thanh, anh che giấu kỹ thật, ngay cả minh chủ của Thủ Hộ Minh – Đỗ Ngọc Sơn cũng không phải đối thủ của anh”.

Dương Thanh cười: “Trước kia, linh khí ở thế tục quá loãng, cảnh giới võ đạo của chúng tôi đều bị hạn chế, hiện tại Hạ Giới giới Cổ Võ đã hoàn toàn hợp nhất với thế tục. Trung Giới giới Cổ Võ cũng đang dung hợp, sau này tạo thành một thế giới mới, nồng độ của linh khí sẽ tăng mạnh tới mức độ khó mà ngờ được!”

“Những thiên tài võ đạo của thế tục như cô sẽ nghênh đón một giai đoạn tăng mạnh về thực lực nên là hãy cố gắng nhé!”

Mạnh Thiên Lan liếc anh một cái, bất đắc dĩ nói: “Dù độ dày của linh khí cao tới đâu thì tôi e vẫn không thể đuổi kịp anh”.

“Thiên Cảnh tứ phẩm sơ kỳ như Đỗ Ngọc Sơn đã hoàn toàn không thể làm gì anh! Tôi đang suy đoán xem giờ anh mạnh tới mức nào rồi!”

Dương Thanh cười: “Thú thật thì chính tôi cũng không rõ”.

Mạnh Thiên Lan trừng anh một cái: “Anh đúng là tự sướng mà!”

Hai người đều đã từng lên chiến trường, cũng từng là chiến thần thống lĩnh cả một chiến vục, quan hệ vốn dĩ không tệ.

Dù thực lực hai người hiện tại đã chênh lệch rất lớn nhưng Mạnh Thiên Lan hoàn toàn không ghen tỵ với Dương Thanh, cô ta chỉ mừng cho anh.

“Tứ trưởng lão!”

Lúc này Diệp Chiến Quốc mới có cơ hội nói chuyện với Dương Thanh, người này vội tiến lên, kích động nói: “Thế tục có được Tứ trưởng lão đúng là phúc đức của Cửu Châu!”

Dương Thanh tỏ vẻ bất đắc dĩ, từ khi nào Diệp Chiến Quốc lại học được cách nịnh nọt lấy lòng thế này?

Dương Thanh lên tiếng: “Thống lĩnh Diệp, tôi muốn đi tới Trung Giới giới Cổ Võ, phiền ông báo cáo với hội trưởng lão một tiếng nhé!”

Vừa rồi khi anh nói chuyện với Lưu Khánh, cũng cách mấy người Diệp Chiến Quốc khá nên những người này hoàn toàn không hay biết gì.

Giờ họ nghe nói là Dương Thanh muốn tới Trung Giới giới Cổ Võ thì đều biến sắc.

“Tôi đi với anh!”

Hạ Hà không hề do dự, vẻ mặt chân thành: “Hiện tại thực lực của tôi cũng không tệ, ở Trung Giới giới Cổ Võ, tôi có thể giúp anh!”

Bây giờ Hạ Hà đã thức tỉnh thiên phú võ đạo, còn có được truyền thừa của bố ruột là Hạ Anh Hùng, vả lại cô ta cũng là đạo thể thiên kiếp, thực lực đúng là không phải dạng vừa rồi.

Nhìn khắp thế tục, trừ Dương Thanh, chắc cô ta đã là kẻ mạnh nhất.

Thậm chí Mã Siêu có được truyền thừa của Ma Thần cũng không thể đánh bại Hạ Hà.

Dương Thanh lắc đầu: “Tôi cần xử lý một chuyện quan trọng, dẫn cô theo lại vướng tay vướng chân”.

Lời Dương Thanh không hề nể nang nhưng anh biết mình cần dùng thái độ cứng rắn này ngăn bước Hạ Hà.

Ở Trung Giới giới Cổ Võ, đâu đâu cũng là võ giả Thiên Cảnh tứ phẩm, tuy thực lực Hạ Hà không yếu nhưng ở nơi đó, cô ta chỉ được coi là thiên tài võ đạo chứ không phải là cao thủ võ đạo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK