Hạ Hà lập tức cuống lên, vội hô lớn.
Cô ta hiểu rõ, một khi cô ta chạy trốn thất bại, chẳng những liên lụy Hà Hùng mà còn liên lụy cả tài xế là bác Lưu.
Hà Hùng còn đỡ, ít nhất ông ta cũng là nhị gia nhà họ Hà, cho dù mắc lỗi thì cũng chỉ bị đẩy khỏi trung tâm quyền lực là cùng, nhưng bác Lưu thì khác, ông ta chỉ là tài xế của Hà Hùng thôi.
Nếu bị người nhà họ Hà bắt, chắc chắn bác Lưu sẽ phải chết.
Nhưng bác Lưu như không nghe thấy lời Hạ Hà nói, vẫn nhấn ga, chiếc xe điên cuồng lao tới cửa chính.
“Mẹ nó! Tên khốn này định chạy trốn, mau ngăn xe lại!”
Hộ vệ dẫn đầu lập tức quát.
Mấy chiếc xe việt dã của nhà họ Hà cũng đuổi sát chiếc Rolls-Royce của Hà Hùng.
Tám mươi mét!
Năm mươi mét!
...
Chỉ sau thoáng chốc, chiếc Rolls-Royce chỉ cách cửa chính hai mươi mét cuối cùng.
Tốc độ xe cũng đã đạt tối đa, ngay giây sau, xe sẽ rời khỏi trang viên nhà họ Hà.
“Rầm!”
Đúng lúc này, một thanh phi đao đâm trúng bánh xe phía sau, bên trái của chiếc Rolls-Royce với tốc độ nhanh như chớp.
“Két!”
Chiếc xe chở Hạ Hà bỗng đổi hướng, lao vào bệ đá ở cửa.
“Rầm!”
Ngay sau đó, một tiếng động rất lớn vang lên, xe đâm mạnh vào bệ đá, đầu xe cũng hỏng.
Ngay sau đó, những chiếc xe việt dã đã bao vây xe chở Hạ Hà lại.
“Chạy đi! Các người chạy tiếp đi!”
Lúc này, Hà Chí bước xuống từ một chiếc xe, tức giận quát.
Ông ta đã nói với Khương Kiếm rằng sẽ đưa cô gái xinh đẹp nhất nhà họ Hà tới hầu hạ Khương Kiếm, kết quả còn chưa kịp đưa Hạ Hà đến, Hạ Hà đã được Hà Hùng cử người đưa đi rồi.
Nếu Hạ Hà trốn mất thật, ông ta biết ăn nói với Khương Kiếm kiểu gì đây?
Vào lúc này, ông ta vô cùng tức giận.
Nếu không hứa với Khương Kiếm trước đó, giờ ông ta đã giết Hạ Hà rồi.
Hạ Hà bị kéo ra khỏi xe, cô ta tức giận nhìn chằm chằm vào Hà Chí: “Hà Chí, ông không được chết yên lành đâu!”
“Bốp!”
Hà Chí giơ tay tát mạnh vào mặt Hạ Hà.
Trên mặt Hạ Hà lập tức xuất hiện một dấu tay rõ rệt.
“Hạ Hà, cô đừng không biết điều nữa, giờ ngoan ngoãn đi hầu hạ Khương Kiếm - người thừa kế của gia tộc Cổ Võ họ Khương đi, bằng không, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!”
Hà Chí nhìn Hạ Hà với vẻ đe dọa.
“Đại gia, tài xế là Lưu Kỳ - thuộc hạ của nhị gia, được nhị gia coi trọng, phải xử lý thế nào ạ?”
Lúc này, đội trưởng đội hộ vệ bước tới, nói với Hà Chí.
Hà Chí nhìn Lưu Kỳ đã bị thương, trong mắt lóe lên sát khí mãnh liệt, ông ta lạnh lùng nói: “Giết!”