Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không sai, một thế lực ở thế tục mà cũng dám chống lại chúng tôi à? Chúng tôi bằng lòng tiến vào Bắc Vực là vinh dự của Võ Tông đấy!”  

 

“Hôm nay chúng tôi đến để ra lệnh, chứ không phải để thương lượng với ông, hiểu chưa?”  

 

Ba thanh niên đi cùng Liễu Như Yên thi nhau nói, không nể mặt Đỗ Trọng chút nào.  

 

Đỗ Trọng hoàn toàn sầm mặt, ông ta là chủ Võ Tông, sao có thể nhẫn nhịn trước sự hỗn xược của đám thanh niên đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ này chứ?  

 

Liễu Như Yên nhíu chặt mày, quát: “Im hết cho tôi!”  

 

“Chị Liễu...”  

 

“Tôi bảo cậu im lặng!”  

 

Thấy Liễu Như Yên tức giận, mấy thanh niên mới thôi không nói nữa.  

 

Liễu Như Yên nhìn Đỗ Trọng: “Xin tông chủ Đỗ bớt giận, đừng chấp nhặt với họ”.  

 

Tuy cô ta đang xin lỗi nhưng giọng điệu vẫn rất kiêu ngạo.  

 

Nhưng điều này cũng dễ hiểu, cô ta có thể tu luyện tới cảnh giới này ở tuổi ba mươi, đúng là thiên tài võ thuật.  

 

Cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, có lẽ Liễu Như Yên cũng là thiên tài đỉnh cao.  

 

Tuy ba người khác không mạnh bằng Liễu Như Yên, nhưng cũng có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.  

 

Rõ ràng họ đều nghe lệnh Liễu Như Yên.  

 

“Tông chủ Đỗ, có lẽ ông hiểu nhầm rồi, chúng tôi chỉ đại diện gia tộc tiến vào Bắc Vực, chứ không định thay thế Võ Tông”.  

 

Liễu Như Yên bình tĩnh nói: “Giờ kết giới giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục sắp biến mất, chẳng mấy nữa, hai khu vực sẽ hòa làm một, khi đó, cho dù chúng tôi không tiến vào Bắc Vực thì cũng sẽ có thế lực khác làm”.  

 

“Chúng tôi chỉ đang tìm kiếm một chỗ dừng chân ở Bắc Vực, cũng không có ác ý, nếu thế lực Cổ Võ khác tiến vào Bắc Vực, có lẽ sẽ mang lại phiền phức rất lớn”.  

 

“Nhưng nếu chúng tôi tiến vào Bắc Vực, chúng tôi sẽ không nhúng tay vào chuyện của Bắc Vực, trái lại, khi có thế lực Cổ Võ khác nhòm ngó Bắc Vực, chúng tôi còn có thể ra mặt uy hiếp”.  

 

“Chuyện này không hề có hại với Võ Tông, mong tông chủ Đỗ nghĩ cho kỹ”.  

 

Đỗ Trọng lập tức im lặng, không thể không thừa nhận, cô gái này rất lợi hại, chỉ mấy câu đơn giản đã phân tích rõ tình hình của Võ Tông.  

 

Đúng như Liễu Như Yên nói, cho dù họ không tiến vào Bắc Vực thì cũng sẽ có thế lực Cổ Võ khác.  

 

Đám người Liễu Như Yên vẫn bằng lòng chung sống hòa bình với Võ Tông, nhưng thế lực Cổ Võ khác thì chưa chắc.  

 

Nếu là trước đó, đề nghị mà Liễu Như Yên đưa ra đúng là rất phù hợp, nhưng bây giờ, đối với Võ Tông, việc đám người đám người Liễu Như Yên tiến vào không mang nhiều ý nghĩa nữa.  

 

Vì phía sau Võ Tông là Dương Thanh.  

 

Sau giây phút im lặng ngắn ngủi, Đỗ Trọng nói: “Cô Liễu, rất xin lỗi, tôi không thể đồng ý cho các người tiến vào Bắc Vực ngay được, tôi cần suy nghĩ thêm”.  

 

Ông ta cũng không quá kiên quyết, vẫn phải thương lượng với Dương Thanh đã, nếu Dương Thanh đồng ý để những thế lực bên Liễu Như Yên tiến vào Bắc Vực thì được thôi, còn nếu Dương Thanh không đồng ý, đừng nói là Liễu Như Yên, cho dù là chủ gia tộc họ Liễu phía sau cô ta tới đây thì cũng không được.  

 

Liễu Như Yên lập tức nhướng mày, theo cô ta thấy, Đỗ Trọng chỉ đang tìm cớ thoái thác thôi.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK