Hạ Hà cắn môi với vẻ bướng bỉnh, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng đôi mắt rơm rớm nước mắt.
Dương Thanh thấy hơi không nỡ, nhưng người định đưa anh đi là ông lớn của Hạ Giới giới Cổ Võ - chủ gia tộc họ Khương, Hạ Hà đi theo anh cũng không giải quyết được gì.
Hạ Hà bỗng nhìn về phía Khương Cửu Hùng, lạnh lùng nói: “Nếu anh ấy gặp chuyện, cho dù tôi hóa thành ma đầu thì cũng phải giết sạch người nhà họ Khương!”
Tuy giọng cô ta có vẻ bình tĩnh nhưng lại chứa đựng sát khí vô cùng mãnh liệt.
Cô ta nói rồi dứt khoát quay người rời đi, cũng không đợi Khương Cửu Hùng đáp lời.
Dương Thanh hơi kinh ngạc, chắc Hạ Hà là người đầu tiên dám uy hiếp Khương Cửu Hùng như thế nhỉ?
Anh cũng thầm lau mồ hôi thay Hạ Hà, một khi Hạ Hà chọc giận Khương Cửu Hùng, không ai có thể chắc chắn rằng Khương Cửu Hùng sẽ không ra tay với cô ta.
May mà Khương Cửu Hùng chỉ khinh thường nhìn Hạ Hà chứ không làm gì.
“Đi theo tôi!”
Khương Cửu Hùng lạnh lùng nhìn về phía Dương Thanh.
Lão ta nói rồi quay người rời đi, Dương Thanh chỉ có thể đuổi theo.
Chưa bàn đến việc giờ anh đang mất hết sức lực, cho dù anh ở trạng thái mạnh nhất thì cũng không thể là đối thủ của Khương Cửu Hùng.
“Hửm?”
Khương Cửu Hùng bỗng quay người lại, nhíu mày nhìn Dương Thanh.
Dương Thanh lập tức đứng lại, cảnh giác nhìn chằm chằm vào đối phương.
“Ra thế!”
Khương Cửu Hùng chợt nói.
Dương Thanh chưa kịp phản ứng gì thì đã thấy cơ thể mình bay lên, bị Khương Cửu Hùng vác lên vai, nhanh chóng tiến về phía trước.
Giờ Dương Thanh mới hiểu hồi nãy Khương Cửu Hùng đang ngờ vực chuyện gì, rõ ràng lão ta đã nhận ra trạng thái suy yếu của Dương Thanh.
Tin Dương Thanh bị Khương Cửu Hùng đưa đi nhanh chóng lan khắp Chiêu Châu.
Nó như đá tảng rơi xuống biển, dấy lên sóng lớn dữ dội.
Tại trụ sở chính của hội trưởng lão, Yến Đô.
“Rầm!”
Tam trưởng lão đập bàn, tức giận nói: “Khương Cửu Hùng hống hách thật! Không ngờ ông ta dám bắt Dương Thanh đi trước mặt mọi người, chẳng lẽ ông ta không sợ chúng ta chĩa vũ khí nóng mang tính hủy diệt vào nhà họ Khương ư?”
Nhị trưởng lão cũng tức giận nhưng vẫn bình tĩnh hơn tam trưởng lão, ông ta trầm giọng nói: “Khương Cửu Hùng là chủ thế gia hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, nếu ông ta đã dám làm như thế thì chắc chắn cũng không sợ vũ khí nóng của chúng ta”.
Đại trưởng lão gật đầu, nét mặt vô cùng nghiêm nghị: “Tôi có cảm giác chuyện này không đơn giản như bề ngoài, Khương Cửu Hùng chỉ là quân cờ bị đẩy ra thôi, phía sau Khương Cửu Hùng vẫn còn người khác”.
Nghe thấy thế, nhị trưởng lão và tam trưởng lão đều nhìn về phía ông ta.