Khi đòn tấn công của sáu cao thủ Cổ Võ đánh trúng người Dương Thanh, Dương Thanh lập tức kích hoạt hoàn toàn huyết mạch cuồng hóa, đồng thời điên cuồng vận chuyển Chiến Thần Quyết.
Có thể nói lúc này, anh hoàn toàn không nhờ đến sức mạnh bên ngoài, tất cả đều là thực lực của anh.
Trong khoảnh khắc đòn tấn công của sáu cao thủ giáng xuống, Dương Thanh chỉ cảm nhận được sáu luồng sức mạnh khổng lồ tiến thẳng vào người mình, những sức mạnh bá đạo này như muốn đánh nát nội tạng anh.
Dương Thanh đau đớn kêu lên, khóe miệng rỉ máu.
“Sao cơ?”
Thấy khóe miệng Dương Thanh chỉ rỉ ra ít máu, sáu cao thủ đều trợn tròn mắt, như nhìn thấy ma.
Theo họ nghĩ, Dương Thanh chỉ là một yêu nghiệt có sức chiến đấu vượt xa cảnh giới của bản thân thôi, không ngờ sức phòng ngự của Dương Thanh cũng mạnh như thế.
Họ cứ tưởng cho dù đòn tấn công của sáu người họ không giết được Dương Thanh thì cũng có thể khiến anh bị thương nặng.
Nhưng trừ khóe miệng rỉ ít máu tươi ra, hình như Dương Thanh cũng không còn vấn đề gì, vì khí thế của anh vẫn rất mạnh mẽ.
Người đại diện của năm thế gia Cổ Võ đều có vẻ không dám tin.
“Sao có thể chứ?”
“Chẳng phải cậu ta chỉ mới bước vào Thiên Cảnh à?”
“Bốn cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, hai cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ, sáu người mạnh như thế hợp sức đánh một đòn mà vẫn không giết nổi cậu ta?”
Đám người sắp phát điên, khi họ tập hợp cao thủ của năm thế gia Cổ Võ để đối phó Dương Thanh, đội ngũ mạnh thế này vốn là để đối phó với linh hồn Ma Thần trong người Dương Thanh.
Nhưng kết quả là linh hồn Ma Thần không hề xuất hiện.
Hơn nữa có vẻ đội hình mạnh như thế vẫn chưa đủ để đối phó với Dương Thanh.
“Tôi không tin!”
Từ Chấn Hoa nghiến răng nghiến lợi với vẻ mặt dữ tợn: “Rõ ràng cậu ta chỉ là con tép riu mới đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, sao có thể chịu nổi đòn tấn công từ sáu cao thủ chứ?”
“Chắc các người khinh địch nên chưa dốc toàn lực chứ gì?”
Sáu cao thủ sắp khóc đến nơi, họ đường đường là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm của Hạ Giới giới Cổ Võ, đã bao giờ gặp tình huống quái dị như vậy đâu cơ chứ?
Khi tấn công hồi nãy, họ không hề nương tay.
Khóe miệng Tề Phong co quắp, ông ta bỗng nhớ đến câu nói của Tề Thiên Hà trước khi rời đi, khi đó Tề Thiên Hà nói, nếu đám người Tề Phong chết, ông ta sẽ nhặt xác cho họ.
“Chẳng lẽ... cảnh giới của ông ta vẫn còn đó ư?”
Trong đầu Tề Phong bỗng xuất hiện suy nghĩ này.
Năm đó, khi chưa từ bỏ võ công, nhờ cảm giác mạnh mẽ nên Tề Thiên Hà mới có thể vượt lên trên những người cùng trang lứa.
Nếu Tề Thiên Hà vẫn chưa lấy lại võ công, cảm giác của ông ta cũng sẽ không quay lại, nhưng hồi nãy, có lẽ Tề Thiên Hà đã cảm nhận được thực lực thật sự của Dương Thanh nên mới thuyết phục người nhà họ Tề rời đi.