Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Người đại diện của Hạ Hà vẫn đang thuyết phục: “Sếp Phó, rất xin lỗi, Hạ Hà có việc gấp nên mới vội vã rời đi”.  

 

Sếp Phó cười lạnh: “Nghệ sĩ như cô ta có việc gấp gì chứ? Chẳng lẽ vội đi ngủ với đàn ông để lấy tiền à?”  

 

“Bà im miệng lại!”  

 

Hạ Hà vô cùng tức giận, mắt đỏ hoe: “Tôi vốn không định quảng bá cho tập đoàn Thuận Thiên các người, các người uy hiếp chị Hồng nên tôi mới phải nhận quảng bá”.  

 

“Bây giờ tập đoàn Thuận Thiên là doanh nghiệp mà tài phiệt nước Dương nắm cổ phần, tôi ghét người nước Dương nhất, nếu các người không dùng thủ đoạn hèn hạ, có chết tôi cũng không quảng bá cho doanh nghiệp của người nước Dương đâu”.  

 

Cô ta nói rồi nhìn về phía người đại diện: “Chị Hồng, chúng ta không nhận quảng bá nữa, trong khoảng thời gian này, chị đi với em đi, bạn em rất lợi hại, không sợ người của tài phiệt nước Dương”.  

 

Nếu là trước kia, chắc chắn Hạ Hà sẽ thỏa hiệp, nhưng hồi nãy ở khách sạn Bắc Viên Hương, sau khi chứng kiến sự lợi hại của Dương Thanh, cô ta không sợ hãi nữa.  

 

Hồi nãy, ba tài phiệt lớn nước Dương phải đưa cho Dương Thanh 12 tỷ thì mới đón được thanh niên của tài phiệt nước Dương đi.  

 

Chị Hồng cuống cả lên, vội nói: “Hạ Hà, em đừng nói gì nữa, cứ để chị xử lý chuyện này đi”.  

 

Cô ta nói rồi nhìn về phía sếp Phó: “Sếp Phó, bà rộng lượng, đừng so đo với chúng tôi làm gì, lần này chúng tôi sai, chúng tôi sẽ giảm cho bà 50% trong lần quảng bá này, bà thấy được chứ?”  

 

“Cút!”  

 

Sếp Phó đẩy chị Hồng ra, đi về phía Hạ Hà.  

 

“Con ranh này, dám sỉ nhục tài phiệt nước Dương vĩ đại, để xem tôi có vả nát miệng cô không!”  

 

Sếp Phó nói rồi giơ tay, tát mạnh vào mặt Hạ Hà.  

 

“Bốp!”  

 

Điều khiến mọi người kinh ngạc chính là, sếp Phó còn chưa chạm vào mặt Hạ Hà, Hạ Hà đã tát cho bà ta một phát.  

 

Tiếng bạt tai vô cùng rõ, nửa mặt bên trái của sếp Phó lập tức đỏ lên.  

 

Dương Thanh đang định nhúng tay đứng trong đám người, mỉm cười nhìn Hạ Hà.  

 

Nếu Hạ Hà quá dịu dàng yếu đuối thì rất dễ bị người ta ức hiếp.  

 

Nếu là phụ nữ bình thường thì đã dựa vào thân phận của anh để vươn lên trong ngành giải trí từ lâu rồi, nhưng Hạ Hà chưa bao giờ vận dụng quan hệ với Dương Thanh.  

 

Cái tát vào mặt sếp Phó của Hạ Hà khiến mọi người sững sờ, Hạ Hà tức giận nói: “Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ không nhận quảng cáo nào có liên quan đến nước Dương nữa!”  

 

Sếp Phó nhìn Hạ Hà với vẻ không dám tin, một lúc lâu sau mới hoàn hồn, nói với vẻ mặt dữ tợn: “Con oắt này, mày dám đánh tao?”  

 

“Vệ sĩ, bắt nó lại cho tôi!”  

 

Bà ta vừa dứt lời, hai vệ sĩ lập tức bước đến, tóm lấy tay Hạ Hà.  

 

Hạ Hà không hề sợ hãi, nhìn chằm chằm vào sếp Phó, nghiến răng nghiến lợi: “Cho dù bà đánh chết tôi thì tôi cũng không cúi đầu trước chó nước Dương đâu!”  

 

Chị Hồng thấy thế thì cuống cả lên, vội cầu khẩn: “Sếp Phó, xin bà rộng lượng, đừng chấp nhặt với Hạ Hà, tôi xin cam đoan với bà, sau khi quay về, chắc chắn tôi sẽ dạy dỗ cô ấy tử tế”.  

 

“Cút đi!”  

 

Sếp Phó tát chị Hồng rồi bước đến trước mặt Hạ Hà, giận dữ nói: “Dám tát Phó Thanh Mai tao à, tao sẽ cho mày nát mặt!”  



Bà ta nói rồi lấy một con dao nhỏ ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK