Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mây đen cuồn cuộn trên vùng trời của dinh thự Vân Phong, từng tia sét chói mắt xẹt qua chân trời, như muốn xé rách không gian này.  

 

Sắc mặt của Khương Chiến và Vương Côn vô cùng nghiêm nghị, họ đến từ giới Cổ Võ, đương nhiên biết rõ một khi kết giới nứt thì giới Cổ Võ sẽ tổn thất nhiều đến mức nào.  

 

“Không được, chúng ta phải ngăn cản trận chiến này! Nếu cứ để họ đánh, chắc chắn kết giới sẽ hỏng, khi đó giới Cổ Võ không được lợi gì”.  

 

Khương Chiến bỗng nghiêm nghị nói.  

 

Vương Côn nhìn về phía Khương Chiến, cười lạnh: “Tôi và cậu có thể ngăn nổi trận chiến này ư?”  

 

Khương Chiến trầm giọng nói: “Cho dù không ngăn được thì cũng phải ngăn cản!”  

 

Vương Côn ngẩng đầu nhìn trời: “Cao thủ Thủ Hộ Minh đâu rồi? Sao vẫn chưa xuất hiện chứ?”  

 

Khương Chiến nói: “Họ đang bận vá lại vết nứt của kết giới ở Ma Sơn, không có thời gian để quan tâm đến các nơi khác, nếu kết giới ở đây cũng nứt, rất có thể kết giới giữa giới Cổ Võ và thế tục sẽ bắt đầu sụp đổ, mãi đến khi hoàn toàn biến mất, như thế thì sau này không còn thế tục nữa, chỉ còn giới Cổ Võ thôi”.  

 

Nghe thấy Khương Chiến nói thế, Vương Côn cũng nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề, lão ta nhìn Khương Chiến: “Đã vậy thì chúng ta làm anh hùng của giới Cổ Võ một lần thôi, nói đi! Chúng ta sẽ ngăn nguy cơ này như thế nào?”

 

Khương Chiến nhìn về phía hai người đang giao chiến rồi nhìn Vương Côn, nghiêm nghị nói: “Cho dù Bách Lý Diệp dùng bí pháp thì vẫn kém Lệ Trần rất nhiều, nhưng nếu tôi và ông hợp sức, cùng giúp Bách Lý Diệp, chắc chắn Lệ Trần sẽ thua!”  

 

Nghe thấy Khương Chiến nói thế, Vương Côn lập tức vui mừng: “Cậu nên quyết định như thế sớm mới đúng! Đã vậy thì ra tay đi!”  

 

“Ừ!”  

 

Hai người thống nhất với nhau, lập tức phóng khí thế.  

 

“Đi thôi!”  

 

Khương Chiến xông tới chỗ Lệ Trần trước.  

 

Đúng lúc Khương Chiến hành động, Vương Côn cũng lao về phía Lệ Trần.  

 

Lệ Trần đang chiếm thế thượng phong, nhưng sau khi Khương Chiến và Vương Côn gia nhập trận chiến, ưu thế của lão lập tức biến mất.  

 

“Các người định đánh hội đồng à?”  

 

Lệ Trần lùi về sau mấy bước, lạnh lùng nhìn về phía đám người Khương Chiến.  

 

Khương Chiến híp mắt nhìn chằm chằm vào Lệ Trần: “Kết giới giữa giới Cổ Võ và thế tục không thể bị phá hỏng, ông đã đột phá Thiên Cảnh, cũng được xem như một phần tử của giới Cổ Võ, chắc ông cũng biết rõ nếu kết giới hỏng thì giới Cổ Võ sẽ tổn thất nhiều đến mức nào”.  

 

Lệ Trần cười lạnh: “Cho dù đang ở thế tục có linh khí cạn kiệt, tôi vẫn có thể tu luyện tới Thiên Cảnh, nếu kết giới hỏng, linh khí ở thế tục sẽ càng dồi dào hơn, sao tôi phải tới giới Cổ Võ chứ?”  

 

Nghe thấy Lệ Trần nói thế, sắc mặt của ba người kia hết sức khó coi.  

 

Rõ ràng Lệ Trần cũng không nghĩ như họ, đối với Lệ Trần, nếu kết giới giữa hai giới bị phá hỏng thì sẽ tốt hơn.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK